Thật sự ban đầu nàng cũng cảm thấy có gì đó rất lạ, dường như có một sức mạnh nào đó thôi thúc nàng nhận lấy ly rượu của Uyển Lục kia. Thật là...
Vân Hoằng hắn rốt cục là nhận ra điều gì bất thường chăng, nàng lại lần nữa nhíu mày, “Vân công tử, ly rượu đó...”
Vân Hoằng cúi đầu nghĩ suy một hồi lâu, y cất giọng lạnh lẽo, “Nương nương, trong rượu là chất kịch độc Hạc Đỉnh Hồng hòa lẫn với Thanh Tâm Phế. Không có giải dược.”
Uyển Dung thoáng run người, độc sao? Hạc Đỉnh Hồng là một trong tứ đại kỳ độc được lưu truyền đến ngàn năm sau của Trung Quốc. Danh tiếng vang vội qua các trường kỳ, trong thái y viện lẽ đương nhiên có loại độc này.
Nàng ta... Vương Uyển Lục... nàng ta dám cư nhiên hạ độc nàng giữa chốn thanh thiên bạch nhật thế này à. Hết muốn sống rồi chăng?
“Này, Vương Uyển Lục! Ta trước giờ chưa từng đối xử tệ bạc với ngươi. Tại sao lại muốn mưu hại ta?” nàng cũng không ngờ nàng ta lại có gan tày trời như thế. Dù thế nào nàng ta cũng phải biết hậu quả chứ...
Ngu xuẩn!
Đúng là một kẻ không có đầu óc.
Vương Uyển Lục từ nãy giờ vẫn im lặng, nàng không hề rắp tâm mưu hại nàng ta. Nhưng bây giờ có nói ra đi nữa cũng chẳng có ai tin nàng. Sự thật rành rành ra trước mắt, chỉ có nàng mới dám tin bản thân mình vô tội.
Hiền quý phi là người nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhất, cất giọng hỏi “Kịch độc Hạc Đỉnh Hồng là loại không màu không vị, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truong-nu-thua-tuong-den-hoang-hau-cuc-pham-sung-phi/99341/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.