Thục Quốc.
Mười tám tháng Giêng năm Kỷ Mùi.
Tiên đế băng hà.
Muôn dân trăm họ, nhà nhà người người chịu tang ba tháng, không khí trong kinh thành bao trùm một màu tang thương, xót xa trước sự ra đi của Doãn Đế.
Nước không thể một ngày không có vua. Trước khi băng hà, Doãn Đế để lại chiếu thư, tấn phong Tứ hoàng tử Doãn Phong làm hoàng đế. Các hoàng tử còn lại tùy theo thụy hiệu mà tấn phong vương gia.
Nghe nói, Tân hoàng thượng là một đấng minh quân, yêu dân như con.
Nghe nói, Tân hoàng thượng ghét nhất loại nữ nhân thích tranh sủng.
Nghe nói, ngày này tháng sau, sau khi kết thúc kỳ hạn chịu tang sẽ mở ngày tuyển tú ba năm một lần.
Nữ nhi của các vị đại thần trong triều đến tuổi cập kê đều phải tham gia. Một nhà có hai suất.
Nàng nghe tin này trên phố, mọi người ai nấy đều hi vọng có thể tham gia tuyển tú. Vào cung rồi cuộc sống không phải lo nghĩ nhiều.
Nhưng mà nàng lại chẳng trông mong chi.
Cuộc sống ở phủ thừa tướng rất tốt, tuy người cha hiện tại không có quá nhiều tiền của, nhưng chí ít ông không bán nàng cho bọn buôn người vì cái lợi trước mắt.
Nghĩ nghĩ hồi lâu, nàng vẫn không muốn vào chốn thâm cung kia. Hậu cung là nấm mồ chung của nữ nhân.
Ý định tự sát ở thời hiện đại của nàng tưởng chừng như đã toại nguyện nào ngờ khi mở mắt lại thấy mình nằm ở trong khuê phòng. Với cái tên Vương Uyển Dung cùng thân phận đại tiểu thư tôn quý.
“Tiểu thư, người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-truong-nu-thua-tuong-den-hoang-hau-cuc-pham-sung-phi/99332/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.