Editor: Cindy
__________
Bài hát trên được một bạn độc giả xinh đẹp đề cử, mọi người thử thưởng thức nhé ?
__________
Vân Dã rời đi không bao lâu thì trở về.
Lúc anh đến gần Tô Nhứ, cô thấy trên tay áo Vân Dã có dính chút máu.
Xem ra chuyến đi này cũng chẳng vui vẻ gì.
"Cô ấy cần phải về rồi." Vân Dã nói, "Anh chơi một mình đi."
Meyerov gật đầu, A Cát cũng ló đầu từ trong sông rồi phun nước qua vòi tỏ vẻ tiễn biệt hai người.
Bè trúc rời thuyền, sau khi đi được một quãng thì Vân Dã quay đầu nhìn Meyerov nói: "Uống ít rượu thôi đấy."
Meyerov cười khẽ.
Trở về bãi lau sậy, đom đóm vẫn còn đấy.
Nhưng Tô Nhứ đang lo lắng nên không có lòng dạ nào mà thưởng thức.
"Về đi thôi." Vân Dã nói xong, thấy Tô Nhứ ngẩng đầu lên nhìn mình, vẻ mặt trầm tĩnh, anh nhướng mày hỏi, "Sao vậy?"
Nhìn sắc mặt cô không tốt, Vân Dã lại hỏi: "Ông ấy khi dể cô?"
Tô Nhứ lắc đầu, chỉ chỉ ống tay áo của anh, "Anh bị thương à?"
"Của tê giác ấy mà." Vân Dã nói, "Tôi nào có dễ bị thương như vậy được."
Chỉ có anh làm người khác bị thương thôi.
Tô Nhứ yên lòng nhưng vẫn muốn nói gì đó, sau lại thôi.
Vân Dã bất lực hỏi: "Lại sao nữa?"
Tô Nhứ: "Trước đó rõ ràng anh đã nói, anh nói mình sẽ già đi mà."
Vân Dã: "..."
Nghe ra trong lời nói của cô có ý tủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tren-troi-roi-xuong-tram-trieu-vi-sao/3062513/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.