Tiểu Nhiễm ngồi vào bàn ăn bắt đầu chiến đấu với mấy món ăn trên bàn, toàn bộ đều là món cô thích, đúng là mẹ cô vẫn nấu ăn ngon nhất.
- Ăn từ từ thôi, toàn bộ đều là của con, không ai tranh với con đâu
- Mẹ à, mẹ nấu ăn ngon quá đi
- Con đó, chỉ biết tối ngày nịnh bợ mẹ con thôi, còn ông già này luôn bị bỏ quên
Ba cô làm bộ mặt ganh tỵ, Tiểu Nhiễm tạm gác lại việc ăn uống mà đi dỗ dành ba cô.
- Đâu có, ba với mẹ đều là tốt nhất mà
- Được rồi, ông ganh tỵ cái gì chứ, con nó mới về
- Nghe bà là được chứ gì, hai người tối ngày chỉ bắt nạt tôi thôi
Tiểu Nhiễm chỉ biết cười trừ, bắt nạt ba cô thì chỉ có mẹ cô thôi.
- Ông chủ, bà chủ, Tư tổng đến nói muốn gặp cô chủ
- Cho nó vào đi, người một nhà cả mà không cần thông báo
- Vâng
Đúng là Tiêu Tư không ngồi yên được mà, chưa gì tìm đến tận đây rồi, nếu không phải cô cứng rắn đuổi người chỉ sợ là anh đã sớm dọn đồ vào trong Vương gia ở luôn đó. Con người này có rất nhiều ưu điểm, trong đó mặt dày cô cũng không biết là ưu điểm hay là khuyết điểm nữa.
- Ba, mẹ
- Ừm, con ngồi xuống ăn cơm luôn đi
- Dạ vâng
Người làm mang đến cho anh thêm một bộ bát đĩa, Tiêu Tư ngồi xuống nhưng lại để ý đến từng biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3537270/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.