Ồi, suýt nữa thì đi về với ông bà rồi, may thật đấy, cảm ơn anh nha, Bạch Thương Lãng- Xem như em còn có lương tâm đó
Bạch Thương Lãng tay không ngừng múc cháo bón cho cô ăn miệng thì cứ nói đùa làm tâm trạng cô tốt lên rất nhiều. Sau tai nạn lần này đúng là trong hoạ gặp phúc, va đập vậy mà khiến cô lấy lại được toàn bộ ký ức lúc trước.
Lần này đúng thật là cô sai rồi, từ đầu nghe lời nói của Bạch Duệ Hi có dao động là cô đã sai, vậy mà sai lầm còn phạm phải hai lần.
- Đúng rồi, mấy ngày nay anh có nghe được tin tức gì của Tiêu Tư không?
- Aiz, quả nhiên là vẫn không bằng được người nào đó, nhưng mà phải công nhận một điều, anh ta vì em lại có thể làm tất cả mọi thứ
- Anh ấy đã làm gì, có bị thương tổn gì không?
Nhìn Tiểu Nhiễm kích động như vậy Bạch Thương Lãng cảm giác trong lòng nhói lên, vị trí của anh trong lòng cô mãi mãi cũng không bao giờ bằng được Tiêu Tư, cho dù lúc trước hay bây giờ cũng đều là như vậy.
- Yên tâm đi về cơ bản là anh ta vẫn còn hô hấp
- Anh nói vậy là sao, đừng doạ tôi đấy
- Haiz, còn sống là được rồi phải không? Tôi chỉ biết nhiêu đó thôi, tôi tối ngày theo dõi anh ta đâu mà biết
- Được rồi, tôi muốn đi tìm anh ấy
Tiểu Nhiễm vén chăn qua một bên vội bước xuống giường định đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3518277/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.