Động tĩnh bên cạnh làm người trên giường thức giấc, cô sờ soạng bên cạnh, tên ngốc nhà cô biến đâu mất tiêu rồi.
- Anh lục lọi cái gì đó hả, định trộm sổ đỏ đấy à!
- Đâu có đâu, anh không trộm nha
Tên nào đó ở trong kẹt tủ ló đầu ra biện minh, gương mặt mang theo sự đáng thương vô tội, còn vô tội thật hay không thì chưa biết.
- Vậy chứ anh đang tìm cái gì ở đó
Tiểu Nhiễm ngồi dậy xoa xoa huyệt thái dương, chắc tối hôm qua ngủ trễ nên cảm thấy hơi đau đầu.
- Tư Tư đang tìm cái này nha, lúc nãy suýt chút làm mất rồi
Tiêu Tư huơ tay, trong tay là vật gì đó lấp lánh, cô thật là không biết nói sao nữa, đến nhẫn cưới mà cũng suýt chút làm mất.
- Vật này anh mà dám làm mất thì sau này đừng nói chuyện với em nữa
- Anh biết rồi, Tư Tư sẽ giữ nó thật kỹ mà
- Được rồi, đứng dậy đi, ở trong hốc đó không thấy khó chịu sao?
- Đúng là hơi chật chội rồi, Tư Tư đói ~
- Vậy xuống nhà ăn sáng thôi
Buổi sáng lặp lại như thường lệ, sau khi ăn sáng thì đi đến tập đoàn, chỉ là mấy ngày nay cô còn có thêm cái đuôi nhỏ lẽo đẽo bên cạnh mình không chịu rời.
- Tư Tư, anh ở yên đây nhé, đợi em họp xong sẽ trở lại
- Được, Nhiễm Nhiễm đi làm việc đi, Tư Tư sẽ ở đây chờ
- Nhớ là không được đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3484075/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.