Ba mẹ, con gái về rồi đây!
Cô vừa vào cửa đã lớn tiếng gọi, từ nhỏ được nuông chiều đến quen rồi, ngoại trừ bên ngoài thu liễm đi một chút, về đến nhà liền lộ ra bản chất của mình.
Đối với bản tính của cô anh càng không có ghét bỏ, ngược lại cái tính cách khác biệt này còn thu hút anh.
- Cô chủ, còn có cả cậu chủ, hai người về rồi
- Dì An, con về rồi, ba mẹ con đâu
Dì An là giúp việc nhà cô, có thể nói dì ấy đã chứng kiến cô lớn lên, đối với người này cô có phần kính trọng giống như người trong nhà.
- Ông bà chủ đang ở trên lầu, để dì lên nói với bọn họ
- Dạ được
Tiểu Nhiễm kéo tay Tiêu Tư ngồi xuống đợi, ba mẹ nghe tin anh cùng cô đến liền đi xuống.
- Ba, mẹ, Tiểu Nhiễm nhớ hai người lắm a!
Miệng không ngừng lải nhải chân thì nhanh chóng chạy đến ôm lấy mẹ của cô, bà vui vẻ xoa lấy đầu con gái bảo bối nhà mình.
- Xem con nói kìa, vài bữa trước vừa trở về đấy
- Vài bữa cũng đủ nhớ mà, ba nói vậy con không thèm nhớ ba nữa, chỉ nhớ mẹ thôi
- Như vậy không được đâu a, ba chỉ đùa chút thôi mà
Ba cô làm một bộ dáng đáng thương khiến cho mọi người ở đó được một phen cười vui vẻ, bản thân anh cũng có phần ngưỡng mộ cô.
- Hôm nay hai đứa về vậy mẹ sẽ đích thân xuống bếp nấu cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tong-phu-nhan-lai-muon-huy-hop-dong/3423052/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.