Về tới tàn viện, Lãnh Vy Ngữ lập tức tiến vào trạng thái tu luyện. Lần này hạt châu màu trắng phát sáng hơn lúc trước. Nàng tò mò đưa thử một tia huyền lực vào liền bị nó hấp thu như lần trước, sau đó nó đột nhiên quay nhanh hơn rồi bất chợt biến mất. Nàng bừng tỉnh, mở to mắt nhìn hạt châu màu trắng trước mặt. Nó vẫn xoay tròn như cũ, bỗng dưng nó bay xuống chạm vào tay nàng. Một cơn đau và máu chảy từ ngón trỏ của nàng dính một ít lên hạt châu. Nó phát sáng càng mạnh, trước mắt nàng hiện lên dòng chữ màu trắng sữa, "Lấy máu nhận chủ, linh hồn khế ước, đồng bạn kề vai, ngạo thế thương khung, ngươi có nguyện ý?"
Nàng vô thức thốt lên, "Ta nguyện ý!" Sau đó hạt châu phát ra ánh sáng chói mắt. Một giọng nói non nớt vang lên bên tai nàng.
"Ta là Hỗn Độn Thiên Châu, đã khế ước chủ nhân nguyện ý tôn ngươi làm chủ."
Viên châu biến mất vô thanh vô tức. Cơ thể nàng đột nhiên một trận đau nhức dữ dội. Kinh mạch toàn thân bị đánh nát, lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn. Loại thống khổ này khiến con người ta sống không bằng chết. Lãnh Vy Ngữ gắt gao cắn chặt môi dưới, cả người gục trên giường gỗ tuyệt không phát ra một tiếng nào. Móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay vậy mà nàng lại không có cảm giác được.
Mẹ kiếp! Tại sao cơ thể lại đau đớn như vậy? Chẳng lẽ là do ta khế ước với viên châu khốn nạn kia? Aaaa không thể nào! Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-thu-yeu-nghiet/2692358/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.