Mọi người không để ý đến Mai phi, Huệ phi và Lan phi nữa, đi đến Thượng đình ăn tiệc, họ còn phải chịu phạt trong một canh giờ cơ mà. Uyển Nghi nhìn ba bông hoa héo khổ sở như vậy thì cười đến chảy cả nước mắt, mãi lúc sau ngẩng đầu lên thì thấy Nam Cung Việt đang nhìn mình chằm chằm, ánh mắt có phần ôn nhu. Cô cũng chằm chằm nhìn hắn, giờ cô không còn sợ hắn như trước nữa.
" Vương gia, người cứ nhìn hoài như thế người ta sẽ ngại đó. "
" Vì nàng quá xinh đẹp nên ta không thể rời mắt được. "
" Vương gia, người ta yêu vương gia quá à, miệng lưỡi ngài cũng dẻo ghê. "
" Là ta nói lời thật lòng, nàng đã khiến trái tim ta mê muội mất rồi. "
" Nguyệt nhi ! Nói linh tinh gì đó, ta nói vậy hồi nào ? " Cả Nam Cung Việt và Uyển Nghi cùng đồng thanh, từ nãy tới giờ là do Nam Cung Nguyệt đứng ngoài " lồng tiếng ". Uyển Nghi liếc sang bên cạnh thấy Nam Cung Thiên, Nam Cung Vũ và Nam Cung Trần đang tủm tỉm cười, thoáng chốc bỗng đỏ mặt.
" Hì hì, hoàng huynh, tỉ tỉ, người ta thấy hai người nhìn nhau đắm đuối quá nên mới thay hai người nói ra những lời trong lòng thôi mà, hi hi. "
" Vớ vẩn " Cả hai người lại cùng đồng thanh, thấy vậy lại quay sang nhìn nhau.
" Đó, lại còn ngượng, rõ ràng là tâm ý tương thông mà. " Nam Cung Nguyệt xuýt xoa, cười đểu.
" Muội...." Uyển Nghi tiến lại gần Nam Cung Nguyệt, đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-thiep-cua-nhi-vuong-gia/208771/chuong-13.html