Uyển Nghi uể oải ngủ nướng tới muộn mới thức dậy. Nàng dụi mắt, lười nhác vươn vai một cái, sau đó bước xuống giường, che miệng ngáp.
" Hỷ nhi, ta đói quá, em lấy đồ ăn cho ta chưa? "
Cửa phòng khẽ khàng mở ra, một nữ nhân mặc trang phục a hoàn màu hồng phấn tươi cười bước vào, trên tay cầm một khay điểm tâm sáng.
" Dương chủ tử, người đã dậy rồi sao? "
Uyển Nghi nheo nheo mắt nhìn Vũ Điệp, rồi khẽ cốc một cái vào đầu mình. Đã mấy ngày rồi mà nàng vẫn chưa quen được với việc thiếu vắng Hỷ nhi. Dẫu sao cũng đã ở chung với nhau lâu như vậy, khó mà tránh được cảm giác trống vắng.
" Dương chủ tử, người mau làm vệ sinh cá nhân đi rồi còn dùng bữa sáng nữa. "
Vũ Điệp cười cười, chuẩn bị phục trang cho Uyển Nghi. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Uyển Nghi lại bàn nhón lấy một miếng điểm tâm bỏ vào miệng.
" Điệp nhi, không cần gọi như vậy đâu. Em cũng giống Hỷ nhi gọi ta là tiểu thư là được rồi. "
" Sao có thể được chứ? Dương chủ tử, Điệp nhi không dám gọi như vậy đâu. Hỷ nhi đã hầu hạ người từ bé nên quen gọi như vậy rồi, sao Điệp nhi dám gọi người như vậy chứ? "
Vũ Điệp vội lắc đầu lia lịa. Tốt xấu gì Uyển Nghi cũng là chủ tử của nàng, là người được vương gia sủng ái nhất. Nếu nàng có gì thất thố, chỉ sợ vương gia sẽ trách phạt. Hầu hạ vương gia lâu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-thiep-cua-nhi-vuong-gia/1239887/chuong-94.html