" Aaaaa.........cứu mạng, cứu mạng a......."
" Gâu, gâu, gâu, gâu....."
" Aaaa....cứu, bớ người ta, cứu.....con cẩu khốn khiếp kia, ta có làm gì ngươi đâu chứ ? Cứu mạng....
" Gâu, gâu, gâu, gâu, gâu...."
Ở giữa vườn quýt, một nữ tử vừa chạy vừa la hét không ngừng, chạy phía trước là nàng là một nam nhân mặc lam y, vừa chạy vừa căm giận nữ nhân ngu ngốc ở đằng sau chàng. Đuổi theo hai người là một con chó rất lớn, bộ dạng vô cùng hung dữ. Hai người một chó, ai cũng chạy hết tốc lực, cả chó, cả nữ nhân đều không ngừng gây ồn ào, huyên náo, chó sủa, người la, ầm ĩ cả một buổi trưa vắng.
Khó khăn lắm, hai người mới chạy tới nơi buộc ngựa, nhanh chóng leo lên, cưỡi ngựa chạy mất. Con chó đuổi theo không kịp, chỉ còn biết ấm ức nhìn theo, sủa ăng ẳng liên hồi.
" Hộc...hộc..hộc....mệt...mệt chất mất...con chó khốn khiếp...lại...hộc...hung dữ như vậy. Ai làm gì nó đâu cơ chứ ? Hộc....hộc...đúng là...hộc...cái đồ cẩu....chẳng có chút thú tính nào cả...hộc..hộc...mệt chết ta đi...." Nam Cung Nguyệt vừa cưỡi ngựa, vừa thở hồng hộc, vừa không ngừng than vãn.
" Ngươi còn nói nữa...hộc...hộc...chẳng phải do ngươi trộm quýt nhà người ta sao ? Nó là chó canh vườn...hộc...nhìn thấy người trộm quýt....đương nhiên sẽ đuổi theo. " Doãn Tắc cũng mệt không kém, mồ hôi chảy ròng ròng, tức giận quay sang nhìn Nam Cung Nguyệt, gắt lên.
" Ta ăn trộm hồi nào chứ hả? Ta chẳng qua chỉ là xin tạm vài quả thôi, có chết ai ? Ta có đặt tiền ở dưới gốc cây đàng hoàng cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-thiep-cua-nhi-vuong-gia/1239863/chuong-70.html