Lâm Mộ hai người hát xong, mọi người vỗ tay nhiệt liệt, lại tiếp tục đề nghị hai người hát thêm bài nữa, thế nên hai người hát tiếp bài ‘Em là người duy nhất trong lòng anh’ của Vương Lực Hoành và Selina.
Hai người hát vô cùng ăn ý, lại rất ngọt ngào, khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, cùng vỗ tay tán thưởng.
Diệp Vĩ Gia càng nghe càng không vào, ngồi ăn cam, càng ăn càng chua.
“Chua vậy ngươi cũng ăn được sao?” – Cao Nam lấy một quả cam, ăn được một miếng liền bỏ xuống, nhìn Diệp Vĩ Gia ăn, cảm thán – “Quả thật là rất chua a!”
Đợi cho Lâm Mộ hai người đi xuống, Diệp Vĩ Gia mới nhảy lên, cầm lấy mic, làm ngay một bài thật sôi động khiến mọi người cũng hào hứng nhảy theo góp vui.
Lâm, Mộ cùng Cao Nam ngồi một bên không nhúc nhích.
Lâm Phỉ Phỉ uống một cốc rượu, rồi ăn hoa quả.
Mộ Hàn lấy nước cho nàng, tựa vào sô pha, cười nhìn Cao Nam: “Về khi nào thế? Sao không thấy báo trước?”
Cao Nam cười khẽ: “Hoàn thành khóa học ta về luôn, mẹ ta nhắc suốt như vậy, ta không về chắc bị nàng ca thán tới chết luôn.”
Mộ Hàn gật đầu: “Cao a di chỉ có mỗi ngươi là bảo bối, đương nhiên sẽ hi vọng ngươi ở bên cạnh.”
Cao Nam cười nhấp một ngụm rượu: “Năm đó cho ngươi du học, ngươi kiên quyết muốn ở lại trong nước, còn đáp ứng ba ngươi đi học kinh tế, sao hôm nay lại chạy đến bộ kỹ thuật thế này?”
Mộ Hàn cười cười: “Không phải là bạn gái ta đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-tam-bien-tieu-thu/205019/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.