Sáng sớm, mí mắt Cao Nam giật không ngừng, hắn nhìn Mộ Phi đang ngủ say bên cạnh, nhẹ nhàng gỡ tay chân hắn đang quấn trên người mình xuống, ngáp ngáp bước vào phòng tắm.
Vào phòng tắm, anh chợt nhớ tới chuyện tối qua.
Sau khi giúp Mộ Phi làm chuyện đó, Mộ Phi nói phải đáp lễ, kiên quyết phải giúp anh làm, khiến cho anh ngay cả lời cự tuyệt cũng không thể nói, liền bị Mộ Phi cưỡng chế lấy tay giúp, làm xong hắn còn ghé vào lỗ tai anh nói: “Anh biết lấy tay làm cũng không thoải mái, chính là hiện tại thân thể anh không tốt, không thể làm gì được, cho nên em tạm thời phải nhẫn nhịn.”
Nghe Mộ Phi nói xong, mặt Cao Nam đen như đáy nồi.
Cao Nam té nước lên mặt, nhìn vào gương, những giọt nước không ngừng nhỏ xuống, anh thở dài, tinh thần hơi khá lên một chút.
Anh làm bữa sáng, vào trong phòng thấy Mộ Phi đã tỉnh lại, liền nói: “Em làm bữa sáng rồi, đến ăn đi!”
Mộ Phi cố gắng ngồi dậy, Cao Nam thấy vậy, liền đến hỗ trợ, Mộ Phi cười: “Anh thật vô dụng, làm gì cũng cần có người hỗ trợ.”
“Sao anh lại nói thế? Anh đang bị thương, đến khi vết thương lành sẽ lại bình thường thôi mà.” – Cao Nam an ủi.
Mộ Phi ngồi xong, hai chân buông xuống bên giường, chân trái bó bột, nhìn thực cồng kềnh, hắn cúi đầu, khóe miệng hơi nhếch lên: “Nếu như anh mãi không khỏi thì sao? Em có thể chiếu cố anh suốt được không?”
Cao Nam vi lăng, lập tức nói: “Sao có thể thế được, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-tam-bien-tieu-thu/1284653/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.