Mộ Phi ra khỏi Bóng đêm, không về nhà mình mà đến nhà Mộ Hàn.
Khi đó đã nửa đêm, hắn gõ cửa thật lâu, mới có người ra mở cửa.
Mộ Phi cười hì hì: “Sao chậm quá vậy, anh gõ mỏi hết cả tay rồi.”
Sắc mặt Mộ Hàn âm trầm, có chút lạnh lẽo, hàn ý văng khắp nơi, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Anh có biết là mấy giờ rồi không?”
Mộ Phi lách qua người Mộ Hàn, bước vào phòng, tự nhiên như ở nhà mình, đi đến phòng bếp mở tủ lạnh lấy nước uống, Mộ Hàn đóng cửa, xoay người vào nhà, đánh giá Mộ Phi, sắc mặt tuy có dịu đi nhưng vẫn có chút tối tăm.
“Hơn nửa đêm rồi anh đến đây có chuyện gì?” – Mộ Hàn hỏi.
Mộ Phi vốn miệng khô lưỡi khô, uống một chút nước mát, nhất thời cảm thấy thoải mái hơn hẳn, liền ngồi xuống sô pha, thong thả nói: “Không có chỗ ngủ nên đến đây.”
“Sao anh không về nhà mình?”
“Anh để quên chìa khóa trong nhà.” – Mộ Phi nói dối, mặt không đổi sắc.
“Anh có thể ở khách sạn, dù sao anh cũng thường xuyên ở đấy mà.” – Mộ Hàn nhíu mày.
Mộ Phi cười, đứng dậy, vặn vẹo thắt lưng,tự động đi đến phòng dành cho khách, nói: “Ai nha, mệt muốn chết, anh đi ngủ trước đây, không quấy rầy hai đứa, nhớ nhỏ giọng một chút là được.’
Mộ Hàn tức giận nhìn theo bóng dáng Mộ Phi, cửa phòng nhanh chóng đóng lại, y buồn bực trở về phòng, Diệp Vĩ Gia đang nằm trên giường, thấy y vào, quay đầu hỏi: “Đã trễ thế này còn ai đến vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tieu-tam-bien-tieu-thu/1284647/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.