" Tôi tình nguyện kết thúc thứ tình cảm khó nói này bằng cách buông tay anh. Tôi đã cố gắng xoá đi hình bóng quen thuộc ấy, nhưng có lẽ tôi đã nhầm, tại sao khi lý trí bảo tôi phải trốn tránh thì trái tim này lại vô thức nhớ anh nhiều đến vậy? Cố ngăn trái tim mình ngừng đập vì anh, cố kìm nén những giọt lệ sầu trong khoé mi, nhưng... nó thật quá khó!".
________
Ra khỏi cổng trường, Chu Tử Tiệp định đi theo lối rẽ để về nhà, nhưng ở đằng xa, bóng
dáng quen thuộc của Lục Hàn khiến cô bỗng khựng lại.
Vừa lúc định quay lại trường thì Chu Tử Tiệp không may va vào một người đàn ông nào đó. Thì ra là Tổng Khiêm - cậu nam sinh trong tổ của cô.
" Tổng Khiêm xin lỗi, mình không để ý".
Tổng Khiêm lắc đầu, cười.
" Không sao, đúng lúc mình đang muốn tìm bạn ".
" Tìm mình?".
Cô nhận thấy dạo gần đây Tổng Khiêm rất hay xuất hiện trước mặt cô nha, hay là do cô đa nghi nữa cũng không biết.
" Phải, mình thấy cậu rất hay giúp mình mà mình cũng chưa báo đáp cậu được. Hay là vậy đi, dù sao cậu cũng đi bộ vì vậy để mình đưa cậu về cho, dù sao cũng tiện đường chỗ làm thêm của mình mà".
Chu Tử Tiệp thoáng lúng túng.
" Cái này, à, ờm, mình,....".
Tổng Khiêm nhìn bộ dạng của Chu Tử Tiệp không khỏi buồn cười.
" Cứ vậy đi, lên đi mau mau, mình mà bị muộn làm là tại cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tiep-xin-dung-xa-toi/2291897/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.