Sau khi đã đem Đường Thần và Thiên Đạo Lưu đánh bay sang một bên, Mục liền đảo mắt xuống phía dưới, thầm nghĩ: "Chết tiệt, chậm một bước rồi…"
Vèo…
Nghĩ rồi, hắn nhanh chóng lao thẳng xuống đống bụi đất kia, lập tức đem linh lực phóng ra xung quanh, đem đống bụi tán ra xung quanh.
Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt…
Trong thời gian một cái hô hấp, Mục đánh ra hơn mười cái pháp quyết, lập tức đem linh lực hội tụ lại xung quanh.
Oong… Oong… Oong…
Rất nhanh, hai luồng ánh sáng liền tập trung lên tay của Mục, một lục một đỏ.
Không sai, đây chính là linh hồn của Trương Thanh Trúc và Viêm Minh.
Bởi vì Viêm Minh và Trương Thanh Trúc vừa tự bạo không lâu, thành ra vẫn còn sót lại linh hồn.
Chính vì thế mà nhờ vào Đại Diễn Quyết, Mục mới có thể đem linh hồn ngưng tụ lại một lần nữa.
Bất quá, nếu như Mục chỉ cần chậm một chút, khi hai cỗ linh hồn này đã tan biến, hắn cũng chỉ có thể bất lực.
Quay trở lại hiện tại, sau khi đã đem linh hồn của Viêm Minh và Trương Thanh Trúc ngưng tụ lại, Mục lại phải đối mặt với việc làm sao để bảo vệ hai cái linh hồn này.
Rất nhanh, qua một cái nháy mắt, Mục đã có biện pháp…
Không sai, chính là Dưỡng Hồn Mộc.
Năm xưa, khi đạt được Dưỡng Hồn Mộc, bởi vì bị Ảm Ma sử dụng quá nhiều, thành ra nó cũng chỉ có thể chứa đựng linh hồn mà thôi.
Bất quá, đối với tình hình hiện tại, bao nhiêu đó cũng đủ để cứu lấy Trương Thanh Trúc và Viêm Minh rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-tai-dau-la/947954/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.