Lúc này, trời cũng đã là sáng sớm, Lôi Ảnh cũng đã trở về hòn đảo hoang… Ngay khi Lôi Ảnh vừa quay trở về, Mục liền dùng thần thức truyền âm cho nó: “Lôi Ảnh, mau vào đây!” Cứ như vậy, Lôi Ảnh liền theo lời của Mục mà tiến vào bên trong động phủ. *** Bên trong động phủ… Cạch… Cạch… Cạch… Tiếng trận pháp mở ra liền vang lên, Lôi Ảnh liền từ bên ngoài đi vào. Chỉ thấy vào lúc này, toàn thân của Lôi Ảnh đã không còn bộ lông màu đỏ như đêm hôm qua nữa, mà đã chuyển thành màu trắng bạc như trước, thậm chí ngay cả cái sừng hình bán nguyệt ở trên đầu cũng đã biến mất, không hề có một chút dấu vết gì để lại. Cái này kỳ thực cũng rất dễ hiểu, chủ yếu là do Lôi Ảnh đã tiêu hao sạch sẽ linh lực trong cơ thể, thành ra nó không thể nào duy trì trạng thái chiến đấu được nữa, đâm ra mới có bộ dáng như vậy. Sau khi bước vào động phủ, Lôi Ảnh liền tiến lên phía trước, ngay khi cách nơi Mục ngồi khoảng một trượng thì dừng lại, chậm rãi hỏi: “Sư phụ, người gọi con vào là có chuyện gì?” Nghe thấy câu hỏi của Lôi Ảnh, Mục liền mở hai mắt ra, sau đó thì hỏi ngược lại: “Ngươi vừa đêm qua cũng đã đánh nhau mấy trận rồi, cảm giác như thế nào?” Lôi Ảnh lập tức đáp: “Sư phụ, thực lực của yêu thú câp 2 quả thực rất kinh khủng, mặc dù con đã đánh mấy trận liền, linh lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao toàn bộ nhưng con vẫn thấy vẫn còn có thể tiếp tục được…” Dừng lại một chút, Lôi Ảnh liền hỏi: “Đúng rồi sư phụ, lúc trước, khi mặt trăng xuất hiện, trong cơ thể của con đột nhiên dâng lên một cỗ lực lượng, đó là cái gì?” Nghe thấy Lôi Ảnh nói như vậy, Mục liền biết rằng nó đã thức tỉnh được thiên phú của Huyết Nguyệt Ma Lang, thành ra hắn cũng không có biểu hiện gì là quá bất ngờ. Chỉ thấy Mục nhàn nhạt nói: “Đối với cỗ lực lượng đó, ngươi cũng không cần phải lo lắng…” Dừng lại một lát, hắn lại tiếp: “Kỳ thực, cỗ lực lượng đó chính là thiên phú của chủng tộc ngươi.” “Chủng tộc của con?” Lôi Ảnh có chút mờ mịt, hỏi. Mục đáp: “Không sai, chính là chủng tộc của ngươi…” — QUẢNG CÁO — “Bởi vì ngươi đã đột phá yêu thú cấp 2, cho nên huyết mạch của ngươi liền được tiến hóa, chính vì vậy mà thân thể của ngươi cũng được tiến hóa theo…” “Nói ngắn gọn thì hiện tại, ngươi chính là một đầu Huyết Nguyệt Ma Lang.” Lôi Ảnh nghe vậy liền lập tức hiểu ra phần nào, đáp: “Huyết Nguyệt Ma Lang…?” “Đúng vậy…” Mục nhàn nhã đáp. Cứ như vậy, Mục liền đem những điều về Huyết Nguyệt Ma Lang ở tại tu tiên giới, nhanh chóng kể một lượt cho Lôi Ảnh. Sau khi đã nói cho Lôi Ảnh biết về Huyết Nguyệt Ma Lang, Mục lại bắt đầu kiểm tra thân thể của nó qua một lần, sau đó thì hỏi: “Ngươi đã biết cách vận dụng thần thức chưa?” Nghe thấy Mục nói như vậy, Lôi Ảnh liền hào hứng đáp: “Sư phụ, con đã biết dùng thần thức rồi, thế nhưng vẫn còn chưa quen, thỉnh thoảng có chút loạn đầu.” Đối với biểu hiện của Lôi Ảnh, Mục cũng đã rõ được tình hình, chỉ thấy hắn liền nói: “Cái này cũng không phải là vấn đề gì to lớn, chủ yếu là do ngươi mới đạt được cái năng lực này mà thôi. Chỉ cần ngươi khổ tu một đoạn thời gian thì có thể vận dụng thành thục.” Nghe thấy Mục nhắc đến khổ tu, Lôi Ảnh liền hỏi lại: “Sư phụ, vậy con phải tu luyện như thế nào?” “Cái đó để sau đi, bây giờ thì ngươi mau đem thần thức của bản thân thả ra, để cho ta xem cái đã.” Mục đáp. “Vâng, sư phụ!” Lôi Ảnh lập tức nghe theo. Lời vừa dứt, Lôi Ảnh lập tức nhắm đôi mắt màu trắng bạc lại, sau đó thì đem thần thức của bản thân thả ra bên ngoài. Bởi vì hiện tại tu vi của Lôi Ảnh chỉ là yêu thú cấp 2, tức là tương đương với Trúc Cơ Sơ Kỳ ở tu sĩ, cộng thêm việc nó không có Đại Diễn Quyết tang cường phạm vi thần thức, cho nên thần thức của Lôi Ảnh lúc này cũng chỉ có thể thả ra trong phạm vi 10 dặm xung quanh. “Được rồi, ngươi mau chóng đem thần thức thu hồi.” Mục nói. Lời của Mục vừa ra, Lôi Ảnh liền lập tức thu hồi thần thức, sau đó thì mở đôi mắt ra, nhanh chóng hỏi: “Sư phụ, thần thức của con như thế này là đã được chưa?” Mục nhàn nhã đáp: “Cũng không tồi, mặc dù bây giờ thần thức của ngươi vẫn còn rất yếu, căn bản là không thể sử dụng trong thời gian dài được…” “Thế nhưng sau này, nếu như ngươi khổ tu trong một đoạn thời gian thì thần thức của ngươi sẽ trở nên vô cùng cường đại.” “Vâng, sư phụ!” Lôi Ảnh liền đáp. — QUẢNG CÁO — Phanh… Tiếp đó, Mục liền phất tay một cái, một tia linh lực từ trong cơ thể của hắn liền bắn thẳng vào cơ thể của Lôi Ảnh, rất nhanh đã chế trụ được nó. Mục nói: “Ngươi cũng không cần phải hoảng sợ, mau chóng thả lỏng tinh thần, không được chống cự.” Nghe thấy vậy, mặc dù không biết Mục định làm gì, thế nhưng Lôi Ảnh vẫn nghe theo, rất nhanh đã buông lỏng tinh thần. Oong… Oong… Oong… Một trận âm thanh liền vang lên trong đầu của Lôi Ảnh, khiến nó không tự chủ mà kêu lên một tiếng đau đớn: “A… A… A…” Mắt thấy Lôi Ảnh kêu lên mấy tiếng đau đớn, thanh âm nhắc nhở của Mục liền vang lên: “Ngươi cố chịu một chút, cũng không có quá lâu đâu…” Nghe thấy vậy, Lôi Ảnh liền cắn răng chịu đựng, tiếp nhận thông tin mà Mục truyền vào. Một hơi thở… Hai hơi thở… … Thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, Mục cuối cùng cũng đã hoàn thành việc truyền thông tin cho Lôi Ảnh. Sau khi đã nhận lấy một lượng lớn thông tin từ Mục, Lôi Ảnh liền cố gắng nén cơn đau ở đầu, nhanh chóng khống chế lại cơ thể. Sau khi đã ổn định được trạng thái của bản thân, Lôi Ảnh liền bắt đầu dò xét cái thông tin mà Mục vừa truyền vào. Chỉ thấy trong chốc lát, sắc mặt của Lôi Ảnh liền trở nên vô cùng cao hứng, ánh mắt của nó còn lộ rõ vẻ hưng phấn tột độ. “Sư phụ, cái này là…” Lôi Ảnh hỏi. Còn chưa đợi Lôi Ảnh nói hết câu, Mục liền lên tiếng cắt lời: “Đây chính là pháp quyết của Đại Diễn Quyết, ngươi cứ chiếu theo đó mà tu luyện cho tốt, đừng để ta thất vọng.” Không sai, thứ Mục vừa truyền vào trong đại não của Lôi Ảnh chính là pháp quyết của Đại Diễn Quyết. — QUẢNG CÁO — Lại nói một chút về thần thức… Kỳ thực, cho dù là chủng tộc nào, khi tu luyện đến một cấp độ nhất định, tất cả đều sẽ sinh ra thần thức, nếu như có vấn đề thì chỉ là nhanh hay chậm mà thôi. Thành ra, mặc dù nhân loại và yêu thú khác nhau, từ cách tu luyện đến cách đánh nhau, thế nhưng giữa hai chủng tộc này lại có một điểm chung, đó chính là thần thức. Bởi vì thần thức cũng chỉ là một dạng năng lực của tinh thần lực, chính vì thế mà cách tu luyện ở nhân loại hay là yêu thú cũng không khác nhau là mấy, thành ra có thể dùng công pháp tu luyện thần thức của nhân loại cho yêu thú tu luyện hoặc ngược lại. Chính vì thế mà Mục mới đem công pháp tu luyện thần thức mạnh nhất của bản thân truyền cho Lôi Ảnh. Quay trở lại hiện tại… Sau khi chờ Lôi Ảnh lướt qua pháp quyết của Đại Diễn Quyết một lần, Mục liền lên tiếng, nói: “Lôi Ảnh, ngươi cũng đã theo ta gần 20 năm rồi…” “Bây giờ ngươi cũng đã không còn là một đầu Nguyệt Tinh Lang yếu đuối như năm đó, mà hiện tại đã trở thành một đầu yêu thú cấp 2 – Huyết Nguyệt Ma Lang…” Dừng lại một chút, Mục lại tiếp: “Cho nên, đoạn thời gian tiếp theo, ngươi cũng không cần phải đi theo ta nữa, mà hãy tự đi lịch luyện một chuyến đi, đến khi nào cảm thấy bản thân đã đủ thực lực rồi hãy trở về.” “Sư phụ, người…” Còn chưa kịp đợi Lôi Ảnh nói hết câu, Mục đã trực tiếp cắt ngang: “Ngươi nên biết rằng, cái này cũng không phải là ta muốn đuổi ngươi đi…” “Chỉ có điều, nếu như ngươi cứ đi theo ta, quá dựa dẫm vào ta thì sau này không thể trở thành cường giả được…” “Chính vì vậy mà lần này, ngươi hãy tự tiến vào Nhật Nguyệt Đại Lục lịch luyện, tự thân tìm kiếm tài nguyên tu luyện, tự thân vượt qua nguy hiểm, như vậy thì mới có thể mau chóng trưởng thành được…” Nghe Mục nói như vậy, Lôi Ảnh liền cảm thấy vô cùng có lý, tiếp đó, nó liền rơi vào trong trầm mặc hồi lâu. Qua một cái nháy mắt, Lôi Ảnh liền ngóc cái đầu lên, sau đó nói: “Vâng, sư phụ!” Nói rồi, Lôi Ảnh liền cúi người một cái, sau đó thì xoay người rời đi. Có điều, ngay lúc nó chuẩn bị ra khỏi động phủ, Mục liền gọi trở lại: “Lôi Ảnh, mau lại đây.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]