“Đệ lục khảo…” “Nhiệm vụ: truy sát kẻ đồ sát đại hải…” “Bởi vì kẻ đồ sát đại hải đã tiến vào khu vực nguy hiểm, độ khó của khảo nghiệm tăng lên, cho phép điều động Phong Hào Đấu La của Hải Thần Thất Thánh Trụ trợ giúp.” Nói xong, giọng nói đó liền biến mất, vô tung vô ảnh, không hề để lại một dấu vết gì, cứ như là chưa từng tồn tại. Qua một lát, sau khi nghe thấy thanh âm kia, Ba Tái Tây liền sững người trong chốc lát, thế nhưng rất nhanh sau đó, nàng liền hoàn hồn trở lại. Ba Tái Tây xoay người về phía hai người Đường Thần và Thiên Đạo Lưu, nói: “Ta vừa nhận được thông báo, chúng ta có thể điều động Phong Hào Đấu La của Hải Thần Đảo để trợ giúp.” “Thật sao?” Hai người Đường Thần và Thiên Đạo Lưu có chút khó tin, hỏi lại. “Không sai.” Ba Tái Tây đáp lại. Ngay sau đó, nàng liền xoay người, hướng về phía Hải Thần Đảo, lập tức vận chuyển hồn lực tập trung vào dưới chân, nhanh chóng lướt đi trên mặt biển. Thấy vậy, hai người Đường Thần và Thiên Đạo Lưu cũng nhanh chóng đi theo. *** Tà Ma Hổ Kình Vực… Lúc này, Mục chính là đang đứng tại một vùng biển ngoài rìa của khu vực này. Chỉ thấy bên trên bầu trời, đứng trên Thanh Lôi Kiếm, Mục hai mắt đều đã nhắm lại, thần thức liên tục được thả ra, đang không ngừng bao trùm lấy vùng đại hải này. Ở trên vai, bởi vì biết sư phụ đang dò xét xung quanh, cho nên Lôi Ảnh cũng không có làm loạn, mặc dù với tính cách của nó thì việc ngồi yên một chỗ quả thực là không khác nào tra tấn, thế nhưng Lôi Ảnh vẫn cố khắc chế bản thân, hy vọng sẽ không quấy phá Mục. Đúng vào lúc này, Mục đã thu hồi thần thức lại, đôi mắt đỏ như máu cũng vì thế mà mở ra, bên trong còn tỏa ra một ít sát khí, nếu như là người bình thường nhìn vào thì e rằng sẽ bị bất tỉnh ngay lập tức. Ngồi ở trên vai, sau khi thấy Mục đã tỉnh lại, Lôi Ảnh liền hỏi: “Sư phụ, thế nào rồi?” Mục đáp: “Tình hình không hề tốt…” — QUẢNG CÁO — “Ta cứ tưởng Tà Ma Hổ Kình Vực chỉ có một đầu hồn thú là Tà Ma Hổ Kình Vương, nhưng thực tế lại là cả một đàn, số lượng lên tới hơn 100 con, mạnh nhất chính là Tà Ma Hổ Kình Vương.” Nghe thấy Mục nói như vậy, Lôi Ảnh liền cảm thấy sợ hãi, hỏi: “Sư phụ, vậy chúng ta làm sao vượt qua nơi này?” Đối với câu hỏi của Lôi Ảnh, Mục liền nhàn nhã đáp: “Kỳ thực cũng không phải là không có cách nào băng qua nơi này…” Dừng lại một chút, hắn lại nói: “Chúng ta chỉ cần đợi đến đêm, lúc bọn chúng buông lỏng cảnh giác thì trực tiếp bay qua.” “Là như vậy sao?” Lôi Ảnh thầm nghĩ.
“Cơ mà, trước tiên thì phải kiếm một hòn đảo hoang để dừng chân đã, đợi đến tối rồi ta và ngươi sẽ vượt qua cái hải vực này.” Mục nói. Lời vừa dứt, Mục liền bay đi về một hướng, rất nhanh đã tìm thấy một hòn đảo hoang. *** Lúc này, thời gian đã là nửa đêm… Mục lúc này vẫn là đang ở trên cái đảo hoang kia, hắn vẫn chưa hề rời khỏi hòn đảo này. Bởi vì có tính cách cẩn thận, Mục trước khi đi còn thả ra thần thức, quét qua vùng đại hải này một lần nữa, chỉ có như thế thì hắn mới có thể yên tâm mà hành động. Đúng vào lúc này, Mục liền thu hồi thần thức lại, sắc mặt lập tức trầm xuống. “Thật không ngờ đám người kia lại nhanh đến như vậy, mới có mấy canh giờ mà đã đuổi theo kịp, thậm chí còn có cả Phong Hào Đấu La đi theo…” Mục thầm nghĩ. Không sai, khi dùng thần thức quan sát xung quanh, Mục đã nhìn thấy được vị trị của đám người Ba Tái Tây. Lần này, những người đuổi theo Mục không chỉ là ba tên Hồn Đấu La Ba Tái Tây, Đường Thần và Thiên Đạo Lưu nữa, mà còn có thêm cả 7 tên Phong Hào Đấu La. Nếu như Mục đoán không làm thì đây chính là cường giả tại Hải Thần Đảo, dù sao thì trên đại hải mênh mông rộng lớn này, thế lực mà có Phong Hào Đấu La trấn thủ cũng chỉ có một mình Hải Thần Đảo. Sau khi xác nhận là đám ngươi kia đang truy sát bản thân, Mục cũng không có chần chừ nữa, hắn nhanh chóng tế ra Thanh Lôi Kiếm, miệng hô lên: “Bạo tốc!!!” — QUẢNG CÁO — Rất nhanh, Mục và Lôi Ảnh liền hóa thành một vệt ánh sáng màu tím, nhanh chóng xâm nhập vào vùng trung tâm của Tà Ma Hổ Kình Vực. *** Vùng trung tâm của Tà Ma Hổ Kình Vực… Vù… Vù… Vù… Ở trên bầu trời, vô số tiếng xé gió vang lên, theo sau đó là một vệt sáng màu tím đang bay xẹt qua, tốc độ của nó kinh khủng đến nỗi còn để lại vô số tàn ảnh ở phía sau. Ngay khi vệt sáng màu tím kia xuất hiện, ở dưới biển, vô số bọt khí liền nổi lên, sau đó thì… Tùm… Tùm… Tùm… Vô số tiếng nước biển bắn ra xung quanh, theo sau đó là hơn 10 đầu Tà Ma Hổ Kình lao lên mặt biển. Tùmmm… Một tiếng động cực lớn vang lên, kế tiếp đó là một đầu Tà Ma Hổ Kình khác ngoi lên. Mặc dù đầu Tà Ma Hổ Kình này là đồng loại với những con phía trước, thế nhưng thân thể của nó lại to lớn hơn rất nhiều, hồn lực tỏa ra cực kỳ kinh khủng, cơ hồ là mạnh hơn tất cả nhưng đầu Tà Ma Hổ Kình kia cộng lại.
Không sai, đây chính là bá chủ của Tà Ma Hổ Kình Vực – Tà Ma Hổ Kình Vương, tu vi vượt qua 10 vạn năm. Sở dĩ đầu hải hồn thú này xuất hiện ở đây, tất cả chính là vì vệt ánh sáng màu tím đang bay trên trời kia. Lấy linh trí của Tà Ma Hổ Kình Vương, đầu hải hồn thú này rất dễ dàng phát hiện ra có ngươi đang ở bên trong cái vệt sáng màu tím kia. Mà đối với việc có nhân loại đi ngang qua địa bàn của mình, đầu Tà Ma Hổ Kình Vương này tức giận không thôi, cho nên nó mới ra lệnh cho những con khá tập trung lại chỗ này, ý định muốn tiêu diệt tên nhân loại kia. Chỉ thấy Tà Ma Hổ Kình Vương gầm lên: “Giết!!!” Lời vừa dứt hơn 10 đầu Tà Ma Hổ Kình kia liền đồng loạt vận chuyển hồn lực bên trong cơ thể, hơn 10 cái miệng to như chậu máu liền được mở ra, hơn 10 quả cầu cũng vì thế mà được hội tụ lại. Thời gian một cái hô hấp liền trôi qua… — QUẢNG CÁO — Ầm… Ầm… Ầm… Rất nhanh, hơn 10 quả cầu kia liền bắn ra, tạo thành hơn 10 cột nước khổng lổ, hướng thẳng về phía vệt sáng màu tím kia mà lao tới. Ở bên trên bầu trời, mắt thấy vô số công kích của đàn Tà Ma Hổ Kình, sắc mặt của Mục liền trầm xuống, thầm nghĩ: “Xem ra đầu Tà Ma Hổ Kình Vương này cũng không đến nỗi ngu ngốc…” Nghĩ rồi, Mục liền điều động Thanh Lôi Kiếm, liên tục chuyển hướng, lúc thì lượn qua trái, khi thì vòng qua phải… rất nhanh, hắn đã thành công tránh né được hết thảy công kích, cũng thành công băng qua được một đoạn của Tà Ma Hổ Kình Vực. Theo lẽ thường mà nói, lấy tính cách của Tà Ma Hổ Kình Vương, nó chắc chắn sẽ không thể nào bỏ qua Mục dễ dàng, ắt hẳn là sẽ ra lệnh cho toàn bộ tộc đàn tiến công, chừng nào giết được Mục rồi mới thôi. Thế nhưng, ngày hôm nay lại khác… Sau khi thấy Mục thành thuận lợi tránh né hết thảy các công kích, Tà Ma Hổ Kinh Vương chỉ hừ một tiếng, sau đó thì hô lên: “Tất cả… dừng lại!!!” Tại Tà Ma Hổ Kình Vực, lời nói của Tà Ma Hổ Kình Vương là tuyệt đối, thành ra khi nó vừa ra lệnh, mấy đầu Tà Ma Hổ Kình khác liền lập tức tuân theo, không hề có một chút do dự nào. Tiếp đó, đầu Tà Mà Hổ Kình Vương liền xoay cái thân thể khổng lồ sang một hướng, sau đó thì lập tức bơi đi, trước khi đó, nó còn không quên kêu lên: “Tất cả theo ta!” Lời vừa dứt, đàn Tà Ma Hổ Kình ở phía sau liền lập tức làm theo, rất nhanh đã bám được theo sau đuôi đầu Tà Ma Hổ Kình Vương. Thời gian một khắc liền trôi qua, đàn hải hồn thú do đầu Tà Ma Hổ Kình Vương cầm đầu đã tới được ranh giới giữa Hải Thần Vực và Tà Ma Hổ Kình Vực. Ở phía đối diện, tại bên Hải Thần Vực, có một đám người cũng đang từ từ tiến lại, hồn lực trên người tỏa ra không ngừng. Không sai, đám người này chính là ba người Ba Tái Tây, Đường Thần và Thiên Đạo Lưu, cuối cùng là 7 tên Phong Hào Đấu La của Hải Thần Thất Thánh Trụ. Vèo… Vèo… Vèo… Rất nhanh, bằng vào tốc độ kinh người của Phong Hào Đấu La, đám người này liền đã tới được ranh giới của Hải Thần Vực và Tà Ma Hổ Kình Vực, đứng đối diện với Tà Ma Hổ Kình Vương. Mặc dù hai bên lúc này vẫn chưa nói cái gì, thế nhưng trong không khí, mùi thuốc súng đã rất nồng nặc, dường như là có thể xảy ra chiến đấu bất cứ lúc nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]