Chương trước
Chương sau
Mục cũng không có vội vàng mà hành động, chỉ thấy hắn lúc này chính là đang xem những ký ức của Lôi Ảnh, dù sao thì đây cũng là đồ đệ đầu tiên của Mục, hắn vẫn cần phải hiểu hơn về tên đồ đệ này.
Bởi vì Lôi Ảnh chỉ vừa sinh được khoảng 1 tháng, cho nên ký ức cũng không có bao nhiêu, Mục chỉ cần lướt qua một lần là đã có thể biết được trước kia Lôi Ảnh đã trải qua những gì.
Nguyệt Tinh Lang là một loại hồn thú hiếu chiến, chính vì vậy mà khả năng chăm sóc con non của chúng hầu như là không có, thành ra khi Lôi Ảnh ra đời, nó đã bị bỏ lại giữa Tinh La Sâm Lâm.
Mặc dù không được chăm sóc, nhưng Nguyệt Tinh Lang là một loại hồn thú vô cùng mạnh mẽ, cho nên không lâu sau đó, Lôi Ảnh đã có thể tự đi lại cũng như là tự săn mồi cho chính bản thân.
Cứ như vậy, trong suốt 1 tháng tiếp theo, Lôi Ảnh ban ngày thì đi săn, băn đêm thì tìm một nơi thật kín đáo để ngủ, dù sao thì nó vẫn còn nhỏ, không thể hoạt động liên tục được.
Việc này cứ tiếp diễn như vậy cho tới khi nó gặp đầu Bạch Viên Hổ kia, sau đó thì Lôi Ảnh được Mục thu làm đồ đệ.
“Xem ra là cũng không có gì quá khó khăn…” Mục thầm nghĩ.
Kỳ thực, lấy thực lực của Lôi Ảnh, để mà có thể sống yên ổn trong suốt 1 tháng tại Tinh La Sâm Lâm thì đã là một điều hết sức may mắn rồi, dù sao thì đây cũng là nơi tập trung rất nhiều hồn thú, sơ sẩy một chút là có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Quay trở lại hiện tại, Mục sau khi đã nhìn được những gì Lôi Ảnh trải qua thì liền bắt đầu quá trình khai mở linh trí cho Lôi Ảnh.
Chỉ thấy Mục hai tay kết ấn, đánh ra vô số pháp quyết về phía Khai Linh Trận, khiến cho toàn bộ trận pháp trở nên sáng chói hơn bao giờ hết, linh khí tỏa ra từ những khối linh thạch kia càng lúc càng nhiều.
Nương theo sự điều khiển của Mục, đám linh khí nồng đậm kia liền tạo thành vô số những luồng khí nhỏ, từ từ xâm nhập vào bên trong cơ thể của Lôi Ảnh.
Kỳ thực, việc khai mở linh trí cho yêu thú cũng rất đơn giản, chỉ cần kích thích cho đại não của nó phát triển là được. Thế nhưng, muốn làm được điều đó, trước hết phải cải tạo lại cơ thể của con yêu thú đó.
Mục tự nhiên là biết điều này, chính vì vậy mà hắn đang hết sức cẩn thận, thận trọng điều khiển vô số luồng khí nhỏ kia, từ từ hội tụ vào kinh mạch của Lôi Ảnh.
Một hơi thở…
Hai hơi thở…

Thời gian năm cái hô hấp liền trôi qua, lượng linh khí bên trong kinh mạch của Lôi Ảnh đã đạt tới giới hạn.
Ở bên ngoài, Mục hai tay lại kết ấn, miệng hô lên: “Đả thông cho ta!”
Lời vừa ra, linh khí bên trong kinh mạch của Lôi Ảnh liền hội tụ lại một chỗ, sau đó thì bắn về một phía, rất nhanh đã khiến cho một cái huyệt đạo được đả thông.
Grừ… Grừ… Grừ…
Bởi vì việc đả thông huyệt đạo cũng không dễ chịu gì, mặc dù Lôi Ảnh vẫn đang hôn mê, nhưng vẫn không tránh khỏi kêu lên mấy tiếng đau đớn.
Cái huyệt đạo thứ nhất đã được đả thông, toàn thân của Lôi Ảnh liền bốc lên một tầng sương màu đỏ nhạt, đó chính là máu tươi của nó.
Nhìn thấy như vậy, Mục liền lấy ra Phệ Huyết Châu, ý niệm liền động, nhanh chóng bổ sung lại lượng máu đã mất cho Lôi Ảnh.
Cơ mà, đây cũng chỉ là mới bắt đầu, dù sao thì Mục cần phải đả thông hơn 200 cái huyệt đạo lớn nhỏ ở trên người của Lôi Ảnh nữa, sau đó mới có thể tiến hành bước tiếp theo.
Cứ như vậy, Mục vẫn ngồi đả thông kinh mạch cho Lôi Ảnh.
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã trôi qua 10 ngày…
Grừ… Grừ… Grừ…
Ở chính giữa trận pháp, Lôi Ảnh lại một lần nữa kêu lên một tiếng đau đớn.
“Tốt rồi, cuối cùng cũng đã hoàn thành!” Mục thầm hô lên một tiếng.
Đúng vậy, trải qua 10 ngày ròng rã, Mục cuối cùng cũng đã đả thông được toàn bộ kinh mạch bên trong cơ thể của Lôi Ảnh, mặc dù thoạt nhìn Lôi Ảnh cũng không có biến hóa gì, nhưng thực chất là nó đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, chỉ là chưa có biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.
Tiếp đó, Mục lại đánh ra thêm mấy cái pháp quyết nữa, lần này, hắn chính là đang dẫn linh khí chạy khắp cơ thể của Lôi Ảnh, tạo thành một vòng tuần hoàn.
Một canh giờ…
Hai canh giờ…

Thời gian năm canh giờ đã trôi qua, lúc này, linh khí trong cơ thể Lôi Ảnh cơ hồ là đã tự vận chuyển dựa theo lộ tuyến mà Mục đã làm trước đó, căn bản là hắn không cần phải điều khiển nữa.
Ở bên ngoài trận pháp, Mục liền lấy từ trong túi trữ vật ra hai viên đan dược, một đỏ, một trắng.
Viên đan dược màu trắng chính là Thông Linh Tán, có tác dụng kích thích đại não của yêu thú phát triển, lúc này mà để cho Lôi Ảnh thì quả thực rất thích hợp.
Viên đan dược màu đỏ gọi là Bổ Huyết Đan, đây là một loại đan dược bồi bổ khí huyết, người nào có thể phục dụng được thì sẽ được cung cấp một lượng lớn khí huyết, rất thích hợp với thân thể của Lôi Ảnh lúc này.
Chỉ thấy Mục một tay cầm hai viên đan được, tay còn lại thì dùng linh lực để mở miệng của Lôi Ảnh ra, sau đó thì tiện tay ném hai viên đan dược vào bên trong.
Tiếp đó, Mục liền điều động linh khí, giúp Lôi Ảnh luyện hóa hai viên đan được.
Đan dược vừa vào, toàn thân Lôi Ảnh liền chấn động một cái, thế nhưng do có Mục ở bên ngoài trấn áp, thành ra cũng không có vấn đề gì lớn.
Tiếp đó, Mục hai tay kết ấn, đánh ra vô số pháp quyết về phía cái Khai Linh Trận kia, khiến cho toàn bộ linh thạch bên trong đó đều hóa thành linh khí, tất cả điều chui vào bên trong cơ thể của Lôi Ảnh.
Một ngày…
Hai ngày…

Thời gian mười này liền trôi qua, quá trình khai mở linh trí cho Lôi Ảnh cũng đã hoàn tất, Mục vì thế mà cũng được nghỉ ngơi, mặc dù hắn là tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ, nhưng dù sao thì việc tổn hao linh lực trong thời gian dài cũng không dễ chịu gì.
Về phần Lôi Ảnh, mặc dù phần lớn dược lực của Thông Linh Tán và Bổ Huyết Đan đã được Mục giúp luyện hóa, nhưng vẫn còn sót lại một ít, chính vì thế mà nó vẫn còn lâm vào ngủ say.
Có lẽ là sau mấy ngày nữa, khi đã luyện hóa hết chỗ lượng dược lực còn sót lại, Lôi Ảnh sẽ tỉnh lại.
---
Tinh La Đế Quốc…
Hạo Thiên Tông, bên trong Nghị Sự Đường…
Thanh âm của một tên trung niên liền vang lên, phá vỡ mọi sự yên tĩnh của nơi này…
“Tất cả mọi chuyện là như vậy sao?”
Ở phía bên dưới, đối diện với sự tra khảo của trung niên kia, Đường Thần chỉ cúi đầu, nói: “Bẩm phụ thân, mọi chuyện chính là như vậy.”
Không sai, người trung niên kia chính là phụ thân của Đường Thần, cũng chính là tông chủ đương nhiệm của Hạo Thiên Tông - Đường Ngọc Lân.
Nghe thấy nhi tử của bản thân bẩm báo về những gì đã xảy ra tại Tinh La Sâm Lâm, Đường Ngọc Lân không khỏi tức giận, quát: “Tốt, tốt, tốt, dám giết người của Hạo Thiên Tông chúng ta, đúng là chán sống rồi…”
Dừng một lát, Đường Ngọc Lân lại nói: “Mau chóng liên lạc cùng Vũ Hồn Điện, đem danh tính cũng như là toàn bộ thông tin về tên Tà Hồn Sư kia cho cả Đấu La Đại Lục biết…”
“Tuân mệnh!” Một tên đệ tử Hạo Thiên Tông liền đáp, sau đó thì tức tốc chạy đi làm việc.
Kỳ thực, Đường Ngọc Lân nổi giận như vậy là đều có nguyên do, dù sao thì Hạo Thiên Tông, tính luôn cả hắn thì cũng chỉ có 6 tên Phong Hào Đấu La, bây giờ lại tự dưng mất đi một trụ cột của tông môn, như vậy thì làm sao mà hắn không giận cho được.
---
Vũ Hồn Điện…
Tọa vị bên trên một cái ngai vàng là một gã trung niên với mái tóc màu vàng óc, chỉ thấy tay hắn cầm một tờ giấy, vừa đọc, sắc mặt của hắn liền biến đổi không ngừng, rất đặc sắc.
“Người đâu…” Người trung niên này hô lên.
“Có thuộc hạ!” Từ bên ngoài, một tên Hồn Đế liền chạy vào.
“Ngươi mau đem những gì viết trên tờ giấy này công bố ra ngoài, càng nhanh càng tốt!” Người trung niên vừa nói, vừa đem tờ giấy phóng về phía tên Hồn Đế kia.
Sau khi nhận lấy tờ giấy, tên Hồn Đế kia liền cúi người một cái, sau đó thì lập tức rời đi.
Không sai, người trung niên này chính là Giáo Hoàng của Vũ Hồn Điện - Thiên Vũ Phong.
Vừa rồi, Thiên Vũ Phong vừa nhận được tin tức từ Đường Ngọc Long, bên trên viết tất cả những thông tin về Mục, cùng với những thủ đoạn mà Mục đã sử dụng.
Thường thì Thiên Vũ Phong sẽ không rảnh mà đi đọc một cái tờ giấy như vậy, thế nhưng lần này lại khác…
Vì giao chiến với tên Tà Hồn Sư kia mà Thiên Đạo Lưu kém chút nữa là bỏ mạng, lại thêm việc mất đi một tên Phong Hào Đấu La, nói Thiên Vũ Phong không tức giận thì chỉ có là nói dối.
---
Vài ngày sau, trên toàn bộ Đấu La Đại Lục, một tin tức chấn động được truyền ra…
Đó là tin tức về Tà Hồn Sư.
Vũ Hồn Điện bằng vào sức ảnh hưởng của mình đã đem toàn bộ lịch sử về Tà Hồn Sư trên Đấu La Đại Lục thông báo ra một lần.
Nghe xong tới đây, không riêng gì ai, cơ hồ là tất cả hồn sư đều biến sắc, bọn hắn thật sự không ngờ tới là trong lịch sử lại tồn tại một đám người đáng sợ như vậy.
Thế nhưng, điều đáng sợ nhất vẫn là… Mục.
Theo như những gì Vũ Hồn Điện nói thì Mục chính là tên Tà Hồn Sư đang lẫn trốn trên Đấu La Đại Lục, hiện đang bị Vũ Hồn Điện truy sát.
Hiện tại, trên Đấu La Đại Lục, tất cả hồn sư đều nắm rất rõ về Mục, từ ngoại hình, khuôn mặt, cho đến những thủ đoạn như Nhật Nguyệt Tề Huy, Phệ Huyết Lĩnh Vực… tất cả đều không thiếu một chút nào, cơ hồ là những gì Mục đã sử dụng đều được ghi ra đầy đủ.
Cũng chính vì điều này mà rất nhiều thế lực lớn như Thiên Đấu Đế Quốc, Tinh La Đế Quốc, Hạo Thiên Tông, Vũ Hồn Điện, Thất Bảo Lưu Ly Tông, Lam Điện Bá Vương Long đều phái người truy sát Mục, hy vọng có thể sớm loại bỏ khối u này ra khỏi Đấu La Đại Lục.
Mặc dù Mục bị vô số thế lực nhắm vào, thế nhưng vẫn có một thế lực không hề ra tay, đó chính là Đồ Long Tông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.