Chương trước
Chương sau
Sau khi đã luyện thành công Nhật Kiếm, Mục tranh thủ nghỉ ngơi vài ngày, dù sao thì việc duy trì chân hoả mấy ngày liên tục như vậy, cho dù là tu sĩ thì hắn cũng cảm giác bản thân có chút không chịu nổi.
Cứ như vậy, Mục liền dùng 3 ngày kế tiếp để nghỉ ngơi, nhanh chóng đưa bản thân về trạng thái đỉnh phong, chuẩn bị cho việc luyện Nguyệt Kiếm.
Kỳ thực, việc luyện chế Nguyệt Kiếm cũng không có gì đáng nói, cũng giống như khi luyện chế Nhật Kiếm vậy, chỉ cần đem xương cốt của Băng Long Vương nung chảy ra, sau đó thì loại bỏ tạp chất, cuối cùng thì dùng chân hoả đúc thành hình.
Bởi vì có cách luyện chế giống với Nhật Kiếm, cho nên Mục cũng chỉ mất 1 tháng thì đã có thể hoàn thành.
Cơ mà, để có thể sử dụng được Nhật Nguyệt Song Kiếm, Mục cần phải trải qua một bước nữa.
Chính vì như thế mà Mục đã sử dụng 3 ngày tiếp theo để nghỉ ngơi, đưa bản thân về trạng thái tốt nhất, chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng.
***
3 ngày sau…
Bên trong động phủ, trên một phiến đá to hình tròn…
Mục sau khi nghỉ ngơi xong thì lập tức mở đôi mắt đỏ ra, nhìn lấy hai thanh cự kiếm trước mặt, một lam, một đỏ.
Kế tiếp, chỉ thấy Mục vận chuyển công pháp Nhật Nguyệt Thần Quyết, hai cỗ lực lượng đối lập, một nóng, một lạnh, nhanh chóng được ngưng tụ ở hai lòng bàn tay.
Vù… Vù…
Sau một cái chớp mắt, Mục liền đem hai cỗ lực lượng kia bắn lên Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm, khiến chúng rung lên một cái.
Cứ như thế, ngày qua ngày, Mục chính là vận chuyển Nhật Nguyệt Thần Quyết đánh lên Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm, bắt đầu luyện hoá từ từ.
Kỳ thực, nếu như Nhật Nguyệt Song Kiếm là pháp bảo bình thường thì Mục hiện tại lập tức có thể dụng, thế nhưng…
Nhật Nguyệt Song Kiếm lại là bản mệnh pháp bảo của Mục, chính vì thế mà hắn cần phải tiến hành luyện hoá, đem pháp bảo dung nhập vào trong nội thể.
Ngoài ra, có một điểm mà bản mệnh pháp bảo hơn hẳn so với một pháp bảo thông thường, đó chính là uy lực.
Kỳ thực, tại tu tiên giới, trong lúc tu luyện, tu sĩ từ Kết Đan Kỳ trở lên thường trích một phần tinh hoa mà bản thân hấp thụ được cho bản mệnh pháp bảo.
Mặc dù chỉ là một chút tinh hoa nhưng nếu việc này diễn ra trong thời gian dài như 100 năm, 1000 năm thì chắc chắn rằng uy lực của kiện bản mệnh pháp bảo đó sẽ mạnh hơn pháp bảo thông thường rất nhiều.
Và cũng chính bởi điều này, tùy thuộc vào sự bồi luyện của tu sĩ mà mỗi kiện bản mệnh pháp bảo sẽ có uy lực cũng như đặc điểm khác biệt.
— QUẢNG CÁO —

(Tác: bồi luyện là việc tu sĩ cho pháp bảo hấp thu tinh hoa nha, đây là cách gọi tại tu tiên giới :v)
***
Cứ như vậy, thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã qua nửa năm…
Mặc dù khoảng thời gian này đối với tu sĩ mà nói thì không thấm vào đâu nhưng cũng đủ để Mục luyện hoá hoàn toàn Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Bên trong động phủ, tại một gian phòng…
Mục lúc này vẫn ngồi trên phiến đá hình tròn kia, không hề nhúc nhích, trông không hề khác so với nửa năm trước đây, có lẽ điểm khác duy nhất trong gian phòng này chính là Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Lúc này, trong gian phòng, hoàn toàn không thấy bóng dáng của Nhật Nguyệt Song Kiếm đâu cả, hoàn toàn không có một vết tích nào cho thấy kiện pháp bảo này từng tồn tại.
“Hô… ô…”
Một tiếng thở dài vang lên…
Ở dưới phiến đá, Mục từ từ thu hồi công pháp, chậm rãi mở mắt ra.
Tiếp đó, Mục đứng vụt dậy, vặn người mấy cái cái, cơ vẻ như việc ngồi một chỗ suốt nửa năm cũng không dễ chịu gì mấy.
Sau khi đi bộ vài vòng, Mục mới đưa hay tay của bản thân lên, phía trên hai cái mu bàn tay có xăm hình hai thanh cự kiếm, một lam, một đỏ.
Đột nhiên, Mục hô lên: “Nhật Nguyệt Song Kiếm!!”
Lời vừa dứt, ngay tức khắc, hai cái hình xăm trên mu bàn tay Mục lập tức phát sáng, sau đó nó liền bay lên, chui vào trong lòng bàn tay của hắn, tạo thành hình dạng của hai thanh cự kiếm.
Cũng không quá lâu, chỉ qua một cái chớp mắt, hai vầng sáng kia đã biến mất, mà thay vào đó là hai thanh cự kiếm trong lòng hai bàn tay của Mục, tay phải của hắn cầm Nhật Kiếm, còn tay trái thì cầm Nguyệt Kiếm.
Phanh…!!!
Một đợt sóng linh lực cực mạnh liền lan ra, cơ hồ là làm cho cả động phủ của Mục rung lên một hồi.
Ngay sau đó, lấy Mục làm trung tâm, xung quanh hắn 3 trượng, một bên thì không khí lập tức trở nên nóng bức, một bên thì hàn khí đã bao phủ, cơ hồ là có thể thấy một lớp băng mỏng.
— QUẢNG CÁO —
Nhìn lấy một màn như vậy, Mục lúc này cảm giác vô cùng hài lòng, thầm nghĩ: “Không khổ là luyện chế từ long cốt của hồn thú Hóa Thần Kỳ, ta còn chưa đem linh lực truyền vào mà đã có uy lực lớn thế này.”
***
Bên ngoài động phủ, tại một cái vách đá nào đó…
Ở phía đối diện vách đá, Mục chính là đang đứng trên Thanh Lôi Kiếm, hai tay thì cầm Nhật Nguyệt Song Kiếm.
Chỉ thấy Mục điên cuồng vận chuyện linh lực toàn thân, đem truyền vào bên trong pháp bảo…
Đinh… Đinh…!!!
Hai âm thanh thanh thúy của kim loại vang lên…
Tiếp đó, Mục thả tay ra, Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm cũng không vì thế mà rơi xuống, chỉ thấy hai thanh cự kiếm liên tục bay lượn xung quanh Mục.
Mục mở miệng: “Nhật Nguyệt Tề Huy!!!”
Lời vừa ra, vốn đang bay lượn trên không trung, Nhật Kiếm và Nguyệt Kiếm đột nhiên dừng lại, lập tức phát ra ánh sáng chói mắt, rất nhanh, chúng đã biến thành một cái mặt trời và một cái mặt trăng thu nhỏ, treo lơ lửng trên đầu Mục.
“Đi!” Mục hô lên.
Cùng với tiếng hô, hai cái mặt trời và mặt trăng thu nhỏ lập tức lao xuống, hướng thẳng về phía vách đá mà đánh…
Rầm… Rầm… Rầm…!!!
Vô số tiếng nổ vang lên…
Trong nháy mắt, vách đá vốn cao gần 100 trượng kia đã bị thần thông Nhật Nguyệt Tề Huy san bằng, thậm chí còn để lại một cái hố lớn ở phía dưới, một bên thì đang bốc cháy dữ dội, bên còn lại thì toàn bộ đã bị đóng băng, từ trên nhìn xuống quả thực rất giống Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn thu nhỏ.
Nhìn lấy uy lực kinh khủng như vậy, Mục trong lòng hài lòng không thôi, nhanh chóng thu hồi lấy Nhật Nguyệt Song Kiếm, từ từ bay trở về động phủ.
***
Sau khi quay trở về động phủ, Mục không có ngồi tu luyện, mà là lấy Thanh Lôi Kiếm ra ngắm nghía.
Lại nói một chút, nếu như tính từ lúc Mục trùng sinh tại Đấu La Đại Lục, Thanh Lôi Kiếm xem ra cũng đã theo hắn khá lâu rồi.
— QUẢNG CÁO —

Nhớ năm đó, Mục luyện chế kiện đỉnh cấp pháp khí phi hành này là vì tạo cho bản thân một thêm một tầng bảo hộ, nếu như gặp chuyện không ổn thì có cái để mà chạy trốn.
Cơ mà, khi đó, Mục cũng chỉ có tu vi là Luyện Khí Kỳ, Thanh Lôi Kiếm quả thực là một trợ lực lớn của hắn.
(Tác: đạo hữu nào không nhớ thì khi ấy thằng Mục chỉ mới 10 tuổi, tu vi là Luyện Khí Kỳ tầng 7, tại chương 17 nha :v)
Nhưng mà bây giờ lại khác, lấy tốc độ phi hành của một tu sĩ Kết Đan Kỳ như Mục thì Thanh Lôi Kiếm lúc này chẳng khác gì là một cái gân gà, bỏ thì thương mà vương thì tội.
Có điều, Mục lúc này lại có một ý nghĩ khác.
Đó chính là đem Thanh Lôi Kiếm từ một kiện đỉnh cấp pháp khí, nâng cấp thành một kiện pháp bảo phi hành, như vậy thì tốc độ phi hành của Thanh Lôi Kiếm sẽ được tăng lên, Mục cũng có thể sử dụng về sau.
Nghĩ là làm, Mục nhanh chóng liền bước vào trong phòng luyện khí…
***
Kỳ thực, để mà nâng cấp một kiện pháp khí thành pháp bảo thì cũng không có gì khó, chủ yếu là phải tìm được nguyên liệu thích hợp, nguyên liệu có phẩm chất càng cao thì pháp bảo sau khi nâng cấp thành công cũng sẽ có uy lực càng lớn.
Về phần nguyên liệu để nâng cấp Thanh Lôi Kiếm thành pháp bảo, Mục cũng đã cân nhắc qua, cuối cùng hắn chọn sử dụng canh tinh.
Nếu như đặt ở tu tiên giới, một khối canh tinh cũng đủ để làm cho vô số tu sĩ đỏ mắt, bởi vì khi dung hợp canh tinh với pháp bảo thì pháp bảo đó sẽ có uy lực tăng mạnh về mọi mặt.
Vốn ban đầu, Mục định sử dụng canh tinh để luyện chế Nhật Nguyệt Song Kiếm, nhưng sau khi tìm thấy long cốt của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương thì hắn trực tiếp quên việc này luôn, dù sao thì so với canh tinh, xương cốt của hồn thú Hóa Thần Kỳ vẫn cao hơn một bậc.
Về phần Mục lấy canh tinh ở đâu thì từ nhiều năm về trước, trong lúc tìm cơ duyên đột pháp Trúc Cơ Trung Kỳ, Mục đã đi qua một nơi, gọi là Canh Tân Thành.
Người trong Canh Tân Thành chủ yếu sống bằng nghề thợ rèn, tự nhiên trong thành, nơi nào cũng là kim loại.
Thế là, sau khi đảo qua một vòng, Mục đã tìm thấy một lượng lớn canh tinh, ngay lập tức, hắn nhanh chóng liền thu mua.
Cơ mà cũng phải nói, Đấu La Đại Lục quả thực kém phát triển, cho dù là nhân loại hay là hồn thú, xung quanh toàn bộ đều là tài nguyên phong phú, ấy vậy mà lại chẳng biết khai thác, quả thực phung phí của trời.
Quay trở lại, sau khi đã lấy ra một lượng canh tinh đủ dùng, Mục liền tiến hành nâng cấp Thanh Lôi Kiếm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.