Vũ Linh trở về Lạc Mai Sơn Trang đã hơn hai tháng, ngay khi trở về thì Vũ Linh đã bị ba tên sư thúc đầy đáng kính của mình tận tình chỉ bảo, không hề có chút gì gọi là thời gian nghỉ ngơi.
Mỗi ngày trôi qua phải nói là vô cùng phong phú cũng vô cùng thê thảm, đến cả nha hoàn Thủy Ngọc cũng than thở rằng Vũ Linh mệnh thật lớn.
Gặp người thường bị như thế không có trăm cái mạng thì chưa chắc chịu nổi, Vũ Linh nghe mà mắt trợn trắng, có con hồ ly Tiêu Diễm ở cạnh thì dù có còn nửa cái mạn cũng có thể trở nên sung sức ngay lập tức.
"Không được, quá chậm"
"Không được, tư thế quá cứng ngắc"
"Sai! Cổ tay lúc này phải thả lỏng, không được quá cương cứng"
"Lại sai! Phải tránh sang trái không phải là sang phải, muốn chết sớm hay sao?"
"Sai sai sai! Xem thứ ngươi phóng ra là gì đây? Rõ ràng là cây đũa chứ không phải băng trụ, ta mới không hứng thú ăn kem!"
Hôm nay đến lượt Tiêu Diễm dạy bảo, với lần thứ n+1 bị hất tung ngã lăn ra đất, Vũ Linh triệt để phát điên.
Đập mạnh tay xuống đất, Vũ Linh phóng nhanh đứng dậy, hung tợn nhìn Tiêu Diễm phe phẩy chiếc phiến đắc ý ngồi trên ghế tre, Vũ Linh cười lạnh.
Tay giơ lên, sau lưng hình thành hàng trăm băng kiếm, phất tay, hàng trăm băng kiếm đồng loạt bay đến chỗ Tiêu Diễm đang ngồi.
Tiêu Diễm thấy thế, chỉ nhướng mi không để vào mắt, chiếc quạt trong tay xòe ra, Tiêu Diễm phóng quạt dễ dàng cắt ngang tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-nu-xung-kho-lam/4385341/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.