Vũ Linh đứng trước Hàn Tư Viễn, xem nụ cười trên mặt người này, Vũ Linh cảm thấy so với Hàn Tư Viễn, Vũ Linh càng muốn đối diện với Tiêu Diễm.
Vũ Linh đã đứng hơn hai canh giờ, cùng Hàn Tư Viễn mắt to trừng mắt nhỏ suốt hai canh giờ, nếu trừng thêm nữa, Vũ Linh cho rằng mình sẽ bị lé.
"Tiểu Vũ Nhi, ngươi nói xem, bản lĩnh gây họa của ngươi là học từ ai?"
Hàn Tư Viên gác tay chống má, nhìn Vũ Linh, cười hiền hòa hỏi.
Nghe thế Vũ Linh rất muốn nói ta là học từ sư tổ ngài a, nhưng cảm thấy nguy hiểm quá lớn khi nói ra ra mấy lời này, cho nên Vũ Linh chỉ 'ha ha' hai tiếng, Hàn Tư Viễn lại nói.
"Chậc, tạm bỏ qua chuyện đó. Ta đã nghe Tiêu Diễm nói về chuyện của ngươi, nhưng tốt hơn ngươi nên thuật lại một lần."
"Được"
Sau đó Vũ Linh lại kể thêm một lần cho Hàn Tư Viễn nghe, nhất là khi nghe đến ma tộc dùng âm ma tấn công Vũ Linh Hàn Tư Viễn hơi cau mày, cho đến khi nghe Vũ Linh nói về Dung thúc, người đã cứu Vũ Linh thì Hàn Tư Viễn lại nhướng mi hứng thú.
"Hừm, vậy ra tên nhóc đó đã nhảy vào trong cấm địa, thế nên mấy năm qua ta mới không thấy hắn xuất hiện"
"Sư tổ, ngài biết Dung thúc?"
Vũ Linh kinh ngạc hỏi.
"Tất nhiên, ta chắc là ngươi cũng từng nghe qua đại danh của hắn, hắn là một trong hai vị bát cấp luyện khí sư, mọi người đều gọi hắn là Dung Bách, năm xưa ta và sư huynh của hắn có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-nu-xung-kho-lam/4385336/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.