“Tiểu tử, ta khuyên ngươi một câu đừng nên làm chuyện sai lầm!” Bản thân Tôn Vĩ Quốc tự kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng cùng tức giận, hắn nhìn chòng chọc vào Tiêu Phàm cường ngạnh nói “Hôm nay mặc dù ngươi có thể giết ta, nhưng ta cho ngươi biết lưới trời lồng lộng tuy thưa nhưng không lọt, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ bị bắt lại, đến lúc đó ngươi chắc chắn cũng nhận trừng phạt, nếu bây giờ ngươi chịu buông tay dừng lại may ra vẫn còn kịp!”
“Thật sao?” Tiêu Phàm nhếch miệng lên, lộ ra nụ cười lạnh băng “Vậy thì chờ đến lúc ta có thể bị bắt lại rồi nói sau!”
“Được rồi, chúng ta bớt nói nhiều lời nhảm, mau chóng bắt đầu, tới đi, Tôn Hải Châu, ngươi là người đầu tiên!” Tiêu Phàm nhe răng cười, trực tiếp bắt lấy Tôn Hải Châu bình thường như xách con gà con, sau đó dứt khoát cởi phăng đi quần của hắn.
“Đừng, đừng, đừng, ta cầu xin ngươi, đừng như vậy, đừng…!” Nhìn thấy trong tay Tiêu Phàm lấp lóe hàn mang hình ảnh dao ăn, Tôn Hải Châu lập tức biết được Tiêu Phàm muốn làm gì, nguyên bản khuôn mặt hắn tái nhợt bây giờ càng trở nên tái nhợt thêm, ánh mắt tràn đầy là vẻ sợ hãi, trong miệng không ngừng cầu xin.
“Khi thời điểm ngươi làm ra chuyện khốn nạn như vậy, huynh đệ của ta Trương Phi Dương ở trước mặt ngươi đau khổ cầu xin tha thứ, nhưng lúc đó ngươi phản ứng thế nào? Ngươi từng nghĩ tới buông tha hắn ra sao?”
“Vào buổi tối mà ngươi tiến hành thi ngược, thời điểm thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-hiep-the-gioi-tro-ve/98926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.