Nghe được lời nói Tiêu Phàm, những người khác mờ mịt xoay đầu, sau đó liền thấy một thân cũ nát chui tọt ra, một lão già thần sắc hèn mọn gầy còm xoa xoa hai tay, gượng cười tiến đến.
“Ngươi là Ai ? Đi vào đây làm gì?" Trương Phi Dương đứng dậy, cảnh giác hỏi.
“Vô Lượng Thiên Tôn, Bần Đạo Tiêu Dao tử!” Hèn mọn gầy còm lão giả hướng về phía tất cả mọi người làm động tác vái chào mà trong khi con mắt như có móc câu, nhìn chăm chăm Thái Bạch tiên tửu Tiêu Phàm đang cầm trước mặt. Liếm môi một cái, cười hắc hắc nói tiếp "Bần đạo đi qua con đường nơi đây, ngửi thấy mùi rượu, thực làm lòng ta ngứa ngáy khó chịu, cho nên liền nhìn xem có thể vào trong xin vài chén không?"
Tiêu Phàm chuyển thân, nhìn một lượt lão giả bần hèn gầy còm, trong mắt phát một đạo tinh quang dò xét không dễ phát giác, sau đó thản nhiên nói: “Có thể!”
“Vậy bần đạo sẽ không khách khí!” Lão già gầy còm nghe Tiêu Phàm nói liền đại hỉ, liền lôi thơi lếch thếch chạy lại bên cạnh Tiêu Phàm, bưng chén rượu vừa hứng lại của hắn, khộng kịp chờ liền nốc hết.
Ừng ực !
Lão đạo ngước cổ, cơ hồ trong thời gian chớp nhoáng liền đem một chén lớn Thái Bạch tiên tửu uống một phát sạch sạch sẽ sẽ. Sau đó hắn đem bát nặng nề buông xuống, trong miệng Lập tức Cười như điên nói: “Rượu ngon, rượu ngon, thật sự là rượu ngon a!”
“Vào miệng tan đi, miệng mũi thấm hương, hương thuần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-hiep-the-gioi-tro-ve/2987003/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.