Bóng dáng Thiên Quyền tức giận chạy ra, vẻ mặt hùng hồn xem xem tên nào muốn gây chuyện ở đây, nhìn theo hướng cánh tay hai tên hộ vệ chỉ, tưởng là ai, hóa ra là tên Xà Kim chuyên dở trò đánh lén sau lưng người khác, hắn mất tăm mất tích không một dấu vết gần năm năm, bây giờ quay lại để trả thù ư? Trong phủ Thiên Dược Các, người hầu tấp nập chuẩn bị thức ăn, họ đưa từng món từ trong bếp đi tới phòng lão gia với phu nhân, trong nhà bếp khói lửa bập bùng do Diệp Vân nấu nướng, nghe âm thanh ầm ĩ từ ngoài truyền vào, cô bưng một món ăn bước ra hương vị ngọt ngào lan tỏa, nhìn sang Lý Mạch luyện kiếm ở khuôn viên đất trống cất tiếng. “Trưởng hộ vệ, huynh đi xem bên ngoài có chuyện gì vậy?” Thu thanh kiếm vào vỏ hắn cuối người đáp. “Vâng, thưa thiếu phu nhân.” Mùi thơm từ món ăn dạt dào ngang qua thính giác hắn, ôi hắn như lạc vào thế giới ẩm thực mộng mơ, tay nghề nấu nướng, chế biến của thiếu phu nhân thật đẹp mắt và rất ngon hơn hẳn thiếu chủ. Công việc hằng ngày trong phủ đối với Lý Mạch rất nhẹ nhàng, buổi sáng tập luyện kiếm, đến chiều dẫn đám hộ vệ đi mua ít đồ dùng vật phẩm thiết yếu và số lượng lớn thảo dược, linh dược từ tán tu, hắn rất sợ thằng nhóc Tiểu Nghịch với Hạ Hải Cẩu, chuyên gia bào mòn túi tiền hắn. Mỗi khi đưa hai người theo, hắn không kịp chi tiền mua đồ ăn vặt, toàn bị thiếu tiền mua bán thảo dược với linh dược, hắn nào dám không mua, cả gia đình Thiên Quyền cưng tiểu tử đó như đứa con đứa cháu của họ. Hắn rời đi có vẻ lén lút chậm rãi, mà đâu có ngờ được thằng bé cáu kỉnh kia lại núp ở vườn hoa gần đó cùng với Hạ Hải Cẩu chơi trò trốn tìm, cái miệng nó há thật to. “Ô... Cá đại lão, thúc thúc trưởng hộ vệ ra ngoài kìa!” Ngoài cổng Thiên Dược Các người dân tụ họp đông đúc, họ bao quanh bàn tán về hai người đứng đối đầu nhau ở giữa, không ngờ Thiên Quyền từ lần nổi danh ngày hôm đó tới nay mới có kẻ ngu dốt khiêu chiến . “Các ngươi đoán xem, tên lạ mặt kia có đánh thắng được người mệnh danh tinh thông về kiếm thuật không?” “Xí! Cần gì đoán, chắc chắc Thiên Quyền đập hắn bẹp dí.” “Đúng rồi chúng ta cố gắng ủng hộ Thiên Quyền biết đâu! Hắn cho ta vài viên đan dược ấy chứ.” Mơ mộng nhận được đan dược cả đám tung hô. Thiên Quyền toàn thắng... Thiên Quyền quyết thắng... Nghe đám dân chúng cổ vũ, vẻ mặt Thiên Quyền hưng phấn, vừa nãy tính đập tên Xà Kim, ai ngờ kẻ lạ mặt tự nhận là sư huynh tên kia đòi khiêu chiến, lâu rồi chưa thử chiêu thức mới, rất đáng để tỉ thí với hắn. Đứng cạnh hai hộ vệ gác cổng, Lý Mạch quan sát tình hình thiếu chủ chuẩn bị khiêu chiến, bất ngờ sau lưng có tiếng gọi làm hắn giật thoát tim. “Thúc thúc trưởng hộ vệ! Mua kẹo... Mua kẹo!” Đập tim mình vài cái lấy bình tĩnh, vừa rồi Lý Mạch cảm nhận như muốn rớt tim ra ngoài, thằng nhóc láu cá này chuyên lù lù hù hắn tức chết đây mà, giận muốn chửi nó nhưng cái bản mặt búng ra sữa làm hắn không mắng nổi. “Ngươi...Ngươi! À thôi đứng đây đợi Nhị Sư Thúc ngươi tỉ thí xong ta mua cho.” Hai người bên dưới bắt đầu lui ra chuẩn bị, không có người dẫn trương trình nên cả hai cùng đếm số. 3... 2... 1... Tiếp chiêu. Luồng gió kéo tới quấn quanh Thiên Quyền tạo thành những hình thái quả cầu lửa bập bùng Linh Khí, cậu nhất tay lên trời kéo xuống, đám cầu lửa bị điều khiển hất tung vào không trung, từ bầu trời chúng rơi xuống ồ ạt tấn công về phía kẻ địch. Tên kia lướt vù vù tránh né những quả cầu và hướng về phía Thiên Quyền đâm tới. Ầm... Ầm... Quả cầu mạnh mẽ phá hủy nền đất, người dân đứng gần hốt hoảng kéo nhau chạy cách xa hai người họ khoảng mười mét. Lo lắng an toàn cho người dân, Lý Mạch kêu Tiểu Nghịch nhờ Hạ Sửu Tử dùng kỹ năng bảo vệ, nó tạo một vòng tròn bao bộc trận chiến. Cách Thiên Dược Các không xa về hướng nam, dẫn đầu mọi người Đá Quý tò mò hỏi vị quản gia Tá Mão làm thế nào mà Thiên Quyền nổi tiếng. Hai năm trước Dạ Long Thành tổ chức đại hội tỉ võ năm năm một lần, người tham gia phải đạt tiểu chuẩn, ngoài hai đại gia tộc và một số gia tộc nhỏ không ít thanh thiếu niên tham gia, cao thủ trẻ tuổi ẩn nấp xuất hiện, khuấy động danh tiếng toàn thành, quán quân là hai vị duyên lữ đáng sợ Quyền Vân Tinh Sơn. Thiên Quyền sở hữu sức mạnh kiếm pháp tinh thông, kết hợp với Diệp Vân mang phòng vệ chắc chắn hơn ngon núi, đẳng cấp hai người mới ở mức Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng đẩy lui và chiến thắng rất nhiều người ở cảnh giới Nguyên Anh viên mãn, kể từ khi đó người dân trong thành không ai không biết danh tiếng bọn họ. Chưa hết vài sự kiện lớn khác tiếp diễn, trong đó có vụ việc Lĩnh Hách không tin sự mãnh mẽ từ hai người họ gửi thư khiêu chiến, vì tu vi cao nên hắn chấp hai người họ, diễn ra tại Đấu Trường Vinh Danh, trận chiến kết thúc cả hai bên hòa nhau, bùng nổ tin tức tu vi đôi tình lữ sánh ngang vị cao thủ Kim Hóa Đan.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]