Nuôi cả dám hộ vệ mà sai đi điều tra một chút tin tức cũng không có, cô gái chỉ đành xua tay cho bọn họ lui xuống, ngó sang chàng trai bên cạnh cô lên tiếng hỏi.
“Tá Mão huynh, tình hình tên kia thế nào rồi, hắn đã tỉnh chưa?”
Thật lạ từ lúc Lĩnh Bạch đưa hắn về đến giờ đã hơn hai ngày, vết thương dưới bụng có vẻ lành lặn rất nhanh nhưng chưa thấy dấu hiệu tỉnh lại, cô rất muốn liên lạc với người thân hắn mà tìm khắp cơ thể lại không có thứ gì ngoài sợi dây chuyền với quần áo rách tươm.
Người đứng cạnh cô gái với tên gọi Tá Mão, nắm giữ tiền bạc chi tiêu cho Lĩnh Bạch Viện, tu vi không cao nhưng rất giỏi về việc tính toán, am hiểu về các loại dược liệu tự nhiên, hai ngày liên tục vừa chăm sóc Đá Quý vừa điều dưỡng đám dược liệu trong gia viên, hắn chưa hề chợp mắc tí nào, thân thể mệt mỏi hai mắt thâm đen.
“Có lẽ tên đó sắp tỉnh rồi, Bạch muội muội sang thăm hắn đi, ta về phòng nghỉ ngơi trước đây.”
Bây giờ Lĩnh Bạch đã hiểu rõ tại sao ca ca mình lại để việc quan trọng trong gia tộc lại cho Tá Mão, một người chăm chỉ làm việc hết mình không ngại giờ giấc, niềm tin cho vị quản gia đầy nhiệt huyết này tăng cao.
“A! Huynh cứ về nghỉ ngơi tĩnh dưỡng cho khỏe, việc chăm sóc số dược liệu trong gia viên cứ để muội kêu đám hộ vệ thay huynh cũng được.”
Cấu trúc Lĩnh Bạch Viện, ngoài cửa đi vào sảnh chính sự, quẹo trái gặp phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-da-than/1484866/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.