Chương trước
Chương sau
Bầu không khí trở nên im lặng từ khi tiếng nói được vang lên, phía trên cao Lý Mạch bình tĩnh bước xuống, tiến về phía tên Đô Đốc và đối mặt với hắn trả lời thản nhiên.
- Hả? đây không phải là Đô Đốc Linh Phong sao, thật trùng hợp! Chúng tôi chuẩn bị tìm ngài để thương lượng về vấn đề hợp tác làm ăn trong Thành.
Tình hình hiện tại không ổn cho lắm, đám người Quan Phủ tu vi cao hơn thế lực Ngựa Non, cách duy nhất mà Lý Mạch cần làm lúc này là tìm cách giấu đi sự tức giận, thay vào đó tạo ra vẻ mặt vui vẻ đón chào.
Bọn họ rất căng thẳng nhưng hầu như ba người trên kia vẫn bình tĩnh nâng ly Tinh Huyết lên uống trong im lặng.
“Tinh Huyết: Máu được lấy từ những con Tinh Linh Thú kèm theo tí dược liệu cơ bản, tác dụng gia tăng Linh Khí bổ sung cho cơ thể.”
Nhìn vào hai người họ Đá Quý tin chắc rằng sắp tới sẽ diễn ra một cuộc chiến không hề tránh khỏi.
Cho dù Lý Mạch có cầu xin đi chăng nữa thì lão ta vẫn không thay đổi sắc mặt, từ chối hợp tác thẳng thừng kèm theo chưởng pháp mạnh mẽ đánh tới.
Nhận thấy sức uy hiếp tinh thần từ công pháp, anh ta cố dùng hai tay đỡ lấy chiêu thức đó, nhưng tu vi kém xa lão ta, bị đánh lui về phía sau, khóe miệng có máu chảy xuống.
Lý Mạch vội vàng giữ thăng bằng đưa tay lên lau vệt máu trên môi và hét lớn.
- Mọi người! Tất cả vùng lên lật đổ thế lực ngoại bang xâm lăng Thành chúng ta.
Cả đám người Ngựa Non nháo nhào xông lên, hai phe đâm chém nhau kịch liệt, trận chiến đầy máu me khắp nơi, không khí bắt đầu âm u hơn.
Lao thẳng về phía địch, đôi tay Lý Mạch nắm chặt thanh kiếm chém liên tiếp, tạo thành loạt kiếm khí uy lực mạnh mẽ mà vẫn thua thực lực của lão ta, chiêu thức hoàn toàn bị hóa giải bằng những bàn tay to lớn, tất cả kiếm khí đều tan biến trong tít tắc.
Xung quanh Lý Mạch bỗng dưng xuất hiện một cỗ lực lượng bí ẩn bao quanh giúp bản thân gia tăng đẳng cấp.
Đô Đốc Linh Phong nhìn thấy trạng thái đó bất ngờ thốt lên.
- Công Pháp Yêu Tộc!
“Công Pháp Yêu Tộc hầu như ở Nhân Tộc không ai hiểu về nó, chỉ có chút ít thông tin, cảnh giới đầu tiên của công pháp giúp gia tăng Linh Lực khống chế tinh thần.”
Tu vi Lý Mạch bỗng chốt tăng lên đến Kim Hóa Đan sơ kỳ, nhưng vẫn không thể nào đánh thắng được lão ta với tu vi Kim Hóa Đan hậu kỳ.
Không tin được vào mắt mình, lần đầu tiên nhìn thấy công pháp thần kỳ này, lão ta hai mắt đỏ lòm thèm thuồng, trạng thái khinh thường và không hề sợ nhân vật nhỏ bé này.
Ngồi phía trên Đá Quý có thể ngửi được mùi máu tanh từ không khí truyền đến, ý định bước xuống hỗ trợ đám người họ nhưng bị hai người kia chặn lại.
- Ngươi không thể đi được!
Tại sao không đi được? Đùa gì vậy, phía dưới Lý Mạch đang gặp nguy hiểm, hai người họ không giúp thì thôi đi, hiện tại còn chắn đường cậu.
- Muốn ngăn ta ư? Xem các ngươi có bản lĩnh ấy không.
Lướt qua hai người họ một cánh nhanh chóng với công pháp Phi Dạ Hành, chớp choáng đã lao về phía lão già Đô Đốc Linh Phong.
Cả hai người họ hơi bất ngờ khi bị một người thấp hơn hai cảnh giới vượt mặt, tu vi họ đã đạt đến Kim Hóa Đan trung kỳ, không lý nào chịu thiệt như vậy.
Hai đường kiếm lóe sáng lao đến Đá Quý tốc độ rất nhanh, nhận thấy sự nguy hiểm sau lưng cậu nhanh chóng né người sang trái, hai luồng Linh Khí xẹt qua cánh tay, không trúng nhưng bản thân có cảm giác nóng bức lan tỏa.
Cậu tự mình cho rằng tu vi hai người họ không mạnh cho lắm, một thanh Linh Kiếm nằm trên tay được mua từ trước, Linh Khí hình thành chiêu thức X lao nhanh tới đối phương.
Hai người kia mạnh mẽ phá vỡ nó bằng kiếm pháp kết hợp xé rách Linh Lực xung quanh.
Phía bên Lý Mạch khó khăn chống chịu sức ép cảnh giới, buột anh ta phải sử dụng tất cả công pháp, chiêu thức mạnh nhất để đối đầu, tuy nhiên thanh kiếm trên tay luôn bị đối phương khóa chặt, chém tới đâu cũng đều bị lão ta chặn lại, trên người giờ phút này đã có dấu hiệu bị thương ngoài da và có máu chảy xuống, mồ hôi nhệt nhạt ướt đẫm trên khuôn mặt.
Lão già đó chỉ dùng một tay để ngăn Lý Mạch, còn tay kia từng chưởng tung vào đám người ở thế lực Ngựa Non.
Hai mắt anh ta giận giữ khi nhìn thấy xung quanh những cái thân xác đồng đội do lão ta giết.
Đám người họ đã cùng nhau trải qua nhiều năm sinh tử mới thành lập nên thế lực Ngựa Non, sức mạnh vừa chớm nở đã bị dập tắt hoàn toàn, chỉ trong vòng nữa giờ đồng hồ người của họ đã chết gần hết.
Tình hình bất lợi về phía họ, ngay lập tức Đá Quý xuất thanh Đọa Ma Kiếm ra ngoài, vừa hiện thân nó đã tạo ra bầu không khí khủng hoảng, dáng vẻ u tối kéo đầy Ma Khí bao quanh, làm cho tất cả mọi người lo sợ, trong khoảng khắc nó khống chế mọi người, cậu lao về phía Lý Mạch dùng thần thức giao tiếp.
“Lý Mạch! Ta sẽ cố gắng cầm cự, huynh hãy đưa tất cả những người còn sót lại và đệ tử ta rời khỏi đây, chỉ cần huynh chạy về hướng Đông và đến Dạ Long Thành, ở đó có bạn của ta sẽ giúp huynh thoát khỏi sự truy đuổi ráo riết từ Hoàng Tộc, ta sẽ đưa cho huynh một thứ để người đó nhận ra.”
Trên tay Đá Quý xuất hiện một tấm lệnh bài, đặt lên tay Lý Mạch nhắc nhở cẩn thận trên đường đi và không cần lo lắng cho cậu.
Nhìn thấy vẻ mặt cậu thay đổi một cách đột ngột, anh ta cảm nhận được nguồn sức mạnh to lớn bên trong Đá Quý sắp tuông trào.
Nghĩ đến khung cảnh mọi người diễn tả lại bên trong Huyền Cảnh làm cho Lý Mạch lạnh rung người, hàng tá cái xác nằm la liệt trên mặt đất, đầu họ đều lìa khỏi cổ, người thiệt mạng lên đến con số cao nhất từ khi đại chiến Nhân Tộc với Ma Tộc vào hai trăm năm trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.