Tên dẫn đầu đám người Quan Phủ bước lên nói. - Hừ! Điều lệ mà Hoàng Tộc đưa ra tất nhiên mọi người đều phải tuân theo, trị an nơi đây đều do Đô Đốc đại nhân đảm nhiệm. Người trước mặt ta hiện đang phạm tội, cho dù hắn có thuộc thế lực Ngựa Non thì chúng ta cũng phải bắt về tra khảo. Tuy ngươi có danh tiếng trong thành nhưng ta khuyên ngươi đừng nhúng tay vào. Đứng trên cao nhìn xuống thấy chuyện này không dễ giải quyết nhanh gọn, Đá Quý hiểu tính cách tên Lý Mạch hơn ai hết, khi đồng đội gặp chuyên hắn không thể bỏ rơi được, nhưng như vậy sẽ làm toàn bộ thế lực Ngựa Non gặp chuyện, cậu rảnh rỗi không có việc gì làm nên leo qua cửa sổ nhảy xuống. Bịch. Bóng ảnh nhảy xuống gần tên cầm đầu làm cả đám Quan Phủ nhao nhao lên rút kiếm lao đến kề vào cổ cậu hét lớn. - Đứng yên. Sát thủ từ đâu tới? Khai mau? Hai tay cậu vội vàng đưa lên cao vừa lui lại vừa nói. - Có gì từ từ nói mấy vị huynh đệ, đừng động tí lại chém chém giết giết. Ta không phải sát thủ gì cả mà thuộc tán tu, vừa rồi ta không có ác ý, chỉ muốn nói với mọi người vài điều. Chúng ta là người sống chung một thành, phải biết đồng tâm hiệp lực chống lại Thú Triều hằng năm, Yêu Tộc luôn rình rập đánh chiếm, không thể để chúng thành công được, những chuyện nhỏ như thế này nên cho qua được cứ nhắm mắt làm ngơ, đừng vì nghe người ta nói mà đánh mất đi nhân tài. Các ngươi hãy về điều tra kĩ lưỡng rồi quay lại bắt hắn cũng không muộn. Nghe cậu nói rất thuyết phục không phải không có lý, vấn đề chúng muốn đặt áp lực lên toàn bộ người ở đây, nhằm ra oai với các thế lực rằng không được náo động đến Đô Đốc đại nhân, nghĩ thật lâu tên cầm đầu mới kéo người rời đi, tạm thời tha cho tên bị đánh kia sống thêm vài ngày nữa. - Xem ra hôm nay ngươi mạng lớn gặp ân nhân rồi, nghe hắn nói rất có lý, ta phải về hỏi lại Đô Đốc phải sử lý ra sao, tốt hơn hết các ngươi chuẩn bị đưa hắn đến Quan Phủ đi là vừa. Đám người kia bỏ đi không lâu Lý Mạch bước đến cảm tạ, nhìn thấy khuôn mặt Đá Quý cảm giác rất quen nhưng hắn không tài nào nhớ nổi, tựa như ai đó bản thân từng gặp qua, khuôn mặt cậu thay đổi rất nhiều, do thương tích được chữa trị bằng Huyết Mạch biến đổi hoàn toàn khác. Sợ hắn không nghĩ ra được, cậu nhắc nhở bằng lời nói xưa kia, khi đó cả hai trò chuyện giữa các cuộc chiến trong khu rừng. - Ôi! Tu vi hai chúng ta thấp thảm thương, lại phải ngồi xem rồi. Đầu óc hắn ta bỗng nhớ lại chuyện xưa, niềm vui tràn đầy bất ngờ lên lao đến ôm chầm lấy cậu xem xét khắp người. - Đá Quý, ta thật không tin được lại gặp đệ ở trường hợp như thế này. Mới đó đã qua nhiều năm chúng ta không gặp lại, xem ra đệ sống rất tốt, căn cơ ổn định nhưng tu vi không bình thường lắm. Hồi đó bọn họ không cách nào giúp được cậu, quay về thành nhờ vả gia tộc giúp đỡ, ra sức tìm kiếm tung tích nhưng đều vô dụng, buộc họ phải từ bỏ, cả nhóm năm người chỉ còn lại bốn dự định thành lập bang hội ở đây, nhưng Phong Tam từ chối gia nhập với lý do trong người có mối thù cần phải báo, không muốn làm gánh nặng với mọi người. Không có sự giúp đỡ của gia tộc ba người họ xây dựng bang hội gặp nhiều khó khăn về tiền bạc, nhân lực và trụ cột không có cách nào khắc phục được đành phải tan rã. Mỗi người tự thân tìm lấy ý tưởng riêng mình, tu vi không cao Lý Mạch thành lập đơn vị phòng tuyến đấu tranh ngăn cản Thú Triều, được mệnh danh Chiến Yêu trong nhiều năm liền, danh xưng không phai mờ. Hai người còn lại đã kết đôi gia tộc tạo dựng thế lực Tuyết Xanh, không bao lâu nó nổi tiếng khắp thành, người dăng ký vào rất nhiều, số lượng vượt mức dự tính ban đầu, tách làm hai thế lực, Tuyết Xanh với Ngựa Ngon. Tuyết Xanh chuyên tuyển người có tu vi cao, rất mạnh về thực lực, chủ chốt do hai gia tộc bồi dưỡng. Lúc ban đầu thành lập Ngựa Non không có người làm Thủ Lĩnh họ mới nghĩ đến mời Lý Mạch. Chi nhánh làm việc bổ sung tất cả các tài nguyên dưa về tổng bộ, mọi thứ đều do Lý Mạch làm chủ, ra ngoài săn bắt thú, hái thảo dược, chế tạo vũ khí, đan dược. Tranh chấp với Quan Phủ mỗi năm không phải ít, gánh nặng ngày một nhiều nhưng tổng bộ rất bí ẩn làm việc không xuất hiện nhiều trong thành, muốn họ giúp sức hơi khó khăn. Xem ra Đá Quý không hề biết hết toàn bộ người đang ẩn mình sâu trong thành có bao nhiêu khủng khiếp, sự phát triển nhanh chóng vượt bật, đến người tu vi Nguyên Anh viên mãn đầy hai bên đường. Từ khi Linh Tiên với Huyền Cảnh mở ra cũng là lúc Đại Lục bắt đầu thay đổi, Linh Khí nhiều hơn, Thảo Dược, Linh Dược mọc dầy rẫy ở khắp nơi, người học luyện đan ngày một nhiều, sinh ra không ít tài năng luyện Đan. Đan dược sử dụng hỗ trợ tu luyện rất nhanh, người học luyện đan phân làm hai loại Dược Sư và Đan Sư. Dược Sư luyện ra sản phẩm chỉ có tiểu thành và đại thành. Đan Sư thành công đạt đến cực thành hơn thế nữa chính là truyền thuyết. Nhiều Gia Tộc đẩy nhanh tiến độ tuyển dụng Đan Sư nhiều hơn Dược Sư.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]