Tô Thiếu Bạch xử lý xong ba con cá, đem bát giác ngâm trong nước đặt lên một tảng đá lớn bên bờ hồ. Cậu đi lòng vòng quanh bờ hồ, muốn tìm một tảng đá bằng phẳng để làm khung nướng cá. Hồi trước xem qua một bài viết trên mạng có nói nếu ăn đồ nướng quá đen dễ bị ung thư, sau đó Tô Thiếu Bạch đối với mấy chuyện nướng thức ăn này nọ có chút khó tính, hiện tại thói quen này cũng theo cậu mà đến nơi này.
Tiếc là đá bên bờ hồ phần lớn là tảng đá hình tròn, hình dạng khác xa với mong muốn của cậu, ngược lại nếu dùng nó làm ghế cũng không tệ lắm. Đau khổ một hồi, thấy thanh trường kiếm sau lưng thiếu niên áo lam, hai mắt cậu chợt sáng rực.
"Có thể mượn kiếm của người dùng chút được không?" Tô Thiếu Bạch chạy đến ngồi xổm cạnh y, có chuyện nhờ người thì giọng nói cũng đặc biệt vô cùng ân cần. Thanh kiếm này chặt quái xà nhẹ nhàng đến vậy, nếu gọt tảng đá hẳn là hoàn toàn không thành vấn đề. Giết gà dùng dao mổ trâu gì chứ, đây có phải dao của cậu đâu.
Đôi mắt lãnh khốc của thiếu niên trở nên sắc bén vô cùng, con ngươi bỗng dưng co rút lại, một lúc lâu sau mới nhẫn xuống, âm thanh lạnh lùng, "Cho ngươi mượn?" Đối với Kiếm tu thì kiếm cũng như mạng, phế vật này lại dám mượn kiếm của y? Thật to gan!
"Không cho mượn thì không cho mượn." Keo kiệt! Trong lòng cậu tức muốn ói máu luôn, Tô Thiếu Bạch đương nhiên biết mượn kiếm không được nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-than-pham-chu-kiem-su/177208/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.