"Không được!" Tô Thiếu Bạch đập mạnh lên bàn.
"Không được cái gì?" Phượng Nhị đang nghĩ ngợi thì bị tiếng đập làm cho hoảng người, thiếu chút nữa là làm rơi quạt ngọc trong tay.
"Kiếm tu đứng đầu thiên hạ, y...ta...ngươi..." Giữa hai người này có ân oán gì thế hả? Làm cách nào để hóa giải bây giờ? Nhưng mà tuyệt đối không thể để bọn họ xung đột với nhau mới được! Có rất nhiều suy nghĩ lướt qua đầu Tô Thiếu Bạch, nhưng mà ai đó lại ra sức xoa xoa bàn tay đỏ lừ, mợ nó chứ, đau quá! Lỡ vỗ mạnh tay quá rồi!
"Sao thế, đệ biết Nam Cung Hạo?" Phượng Nhị ngẫm nghĩ nhìn thiếu niên trước mắt.
"Ta đã ký kết thuộc khế với y." Tô Thiếu Bạch thản nhiên xòe hai tay ra, ý nói chẳng những quen biết người này, mà căn bản hiện tại không thể nào tách rời người ta được nữa.
"Thuộc khế?" Đôi con người của thanh niên áo đỏ khẽ chuyển, có chút tiếc nuối nhìn cậu bạn Chú Kiếm sư mới nổi, "Đệ nhanh như thế đã bị y bắt cóc rồi ư?"
Tô Thiếu Bạch:...
Câu này sao nghe cứ thấy có chỗ quái quái vậy?
"Hai người...có thù với nhau?"
"Thù ư? Trong thiên hạ, có tu sĩ nào dám đối nghịch với Kiếm tu chứ?" Phượng Nhị hừ lạnh, thản nhiên phe phẩy quạt, "Ta chỉ là ghét y thôi."
Tô Thiếu Bạch:...
Ừ, không phải có thù, là tự thù.
"Hơn nữa, giờ còn ghét hơn." Phượng Nhị khẽ mím môi, chán nản nhìn Tô Thiếu Bạch trước mặt.
Nguyên nhân ngươi càng ghét y hơn chắc không phải là vì ta đó chứ? Tô Thiếu Bạch giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-than-pham-chu-kiem-su/1592998/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.