"Hừ!" Cô bé mặc váy xanh lục mở to đôi mắt long lanh liếc xéo Tô Thiếu Bạch, vẻ mặt ghét bỏ tự tay đẩy cậu ra, đến bên chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, vừa quay đầu lại nói chuyện với thiếu niên áo đỏ thì cười tươi như hoa, "Biểu ca, mau đến đây ngồi."
Bị cô bé đẩy khiến cho lảo đảo, chân trái Tô Thiếu Bạch suýt va phải băng ghế gỗ, thiếu chút nữa là ngã sấp.
Thiếu niên áo đỏ tiến lên nửa bước, áy náy đỡ cánh tay cậu, giọng nói lại vô cùng thành khẩn,"Xin lỗi, biểu muội nhà ta kiêu căng từ nhỏ đã quen, đợi chút nữa tiền của mấy vị ta sẽ bảo quản gia tính luôn một lượt, xem như là xin lỗi." Chỉ với mấy lời nói, đã lấy thái độ cực kỳ qua quýt này phủi sạch mọi chuyện của mình, tiện đó mà nói chuyện bồi thường.
Thái độ và giọng nói trái ngược như hai người khác nhau của thiếu niên có thể nói là nho nhã lễ độ, Tô Thiếu Bạch đứng vững thì thầm giật mình, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Lúc thấy hai biểu huynh muội này ở tiệm đang hoa quả khô khi nãy, tuy thiếu nữ váy lục đều là người mắng mỏ đầu tiên, nhưng từ đầu đến cuối cậu đều cảm thấy thái độ và khí thế của thiếu niên trước mắt này dường như còn mạnh hơn cả thiếu nữ váy lục, thậm chí còn chẳng thèm nói chuyện với bọn họ. Chẳng lẽ là do mình hiểu sai à?
Mẹ Tưởng thấy cậu vẫn còn đứng dây dưa với mấy người kia, lo lắng gọi, "Thiếu Bạch, mau sang đây."
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-than-pham-chu-kiem-su/1592950/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.