Ba người ngồi ở trên phi thảm Tuyệt Mệnh nhắm mắt đả tọa trực tiếp đi về hướng Đông, đi khoảng chừng tới giờ Tý tối hôm đó, bọn họ đã thấy ở dưới Hoả lưu tinh ánh ra một mảnh sương mù màu đen dày đặc. Vốn là vào buổi tối bọn họ không thế hành động, nhưng bởi vì có lông Kim Ô và vảy Nguyên Long của tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư che chở, bọn họ không bị Hoả lưu tinh đập trúng, nhưng còn thưởng thức một chút cảnh sắc mỹ lệ của sao chạy mưa lửa vào buổi tối. Đương nhiên, nếu như những Hoả lưu tinh này không thỉnh thoảng đập lên trên người bọn họ, vậy thì càng tốt hơn.
Chẳng qua lúc này, Nguyên Tu Vân nhìn quái vật lớn trước mắt hoàn toàn không có một tí tâm tình thưởng thức cảnh sắc, mặc dù bọn họ trước đó ở trong lòng ít nhiều làm tưởng tượng nhưng khi bọn họ thực sự thấy được cái gọi là "Cái chắn Đông Hải", ba người đồng thời ở trong lòng cảm thấy bọn họ bị người chim và người cá tộc Bạch Vũ và tộc Hắc Ngư liên hợp gài bẫy ——
Ở trước mặt bọn họ chính là khuếch đại vô tận, màu đen như là mê chướng vô bờ, sương mù cuồn cuộn giống như quái thú sương mù làm người ta đang gầm thét giãy dụa, chỉ cần ngươi đi vào nó sẽ đem ngươi thôn phệ hoàn toàn, khiến ngươi không còn cách trở về. Mà ở trong sương dày còn thỉnh thoảng truyền đến từng đợt gào to quỷ dị kỳ lạ, nếu có trẻ nhỏ ở đây nhất định sẽ bị âm thanh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-phe-sai/1455603/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.