Chương trước
Chương sau
Hiển nhiên Dịch lông bàn chải lấy được phiên bản tỏ tình cũng không phải phiên bản thật, mà là phụ thân của hắn tự mình nghĩ ra phiên bản này mà thôi. Cho nên lúc này Nguyên Tu Vân cũng không có cảm động đến rơi nước mắt nhào tới trong lòng của hắn mới là loại phản ứng chính xác nhất. Mặc dù Dịch Nhiên cảm thấy phản ứng này của đạo lữ nhà mình không hề khiến người ta hài lòng, nhưng lo lắng đến khác biệt của nam nhân và nữ nhân, đồng thời lo lắng đến Nguyên Tu Vân lại là một người xấu hổ, cho nên Dịch Nhiên quyết định không so đo nhiều như vậy. Dù sao đã xác định hắn thật sự vui mừng.
Sau khi xác định quan hệ cũng không chỉ bản thân Dịch Nhiên vui vẻ, Nguyên Tu Vân cũng là khóe miệng mang cười, có điều là hai người cứ như thế nở nụ cười với nhau một trận sau đó cùng nhau thở dài: "Nói việc chính đi!" "Hay là tu luyện trước đi!"
Mặc dù lúc này vô cùng thích hợp hoa trước dưới ánh trăng, thậm chí ngươi anh ta anh một phen, nhưng bất đắc dĩ nơi này thực sự không phải là lúc nói yêu thương được, hiện giờ bọn họ cơ hồ là thuộc về chuỗi thức ăn tầng dưới chót nhất, nếu như không thể ở nơi này tu luyện thật tốt nhanh chóng đề thăng thực lực của chính mình, như vậy đừng nói yêu thương và gì gì đó, kết cục xui xẻo nhất khi đi trên đường là sẽ bị đánh cướp đang chờ bọn họ đấy!
"Mặc dù trong Hỗn Độn chi thành này cũng có linh khí, nhưng ta cảm nhận được linh khí đến đây rất là táo bạo mà lại pha tạp, nếu như ở nơi này tu luyện chỉ sợ làm nhiều công ít, ngươi đối với nơi này chắc sẽ hiểu chúng ta nên làm gì, có nơi tu luyện thật tốt không?" Nguyên Tu Vân mở miệng trước, ngừng lại một lát y lại nói: "Còn ngươi nữa làm sao biết được chỗ này từ Đại thế giới xuống, lấy thân phận thiên chi kiêu tử trước đó của ngươi như thế nào cũng không thể lăn lộn ở nơi này đi? Là ai nói cho ngươi biết tin tức của nơi này?"
Dịch Nhiên đối với điểm này tự nhiên sẽ không dấu diếm, hắn nhún vai sắc mặt trở nên không thể nào dễ nhìn, dường như mang theo vài phần tâm tình khinh thường xoắn xuýt, tức giận, kính nể vân vân, sau cùng mới thở dài một hơi: "Là phụ thân nói cho ta biết. Trước đây ông ấy đem việc này làm thành chuyện kể trước khi ngủ của ta, ta còn tưởng rằng ở đây chỉ là nơi ông ấy bịa đặt ra, kết quả lại là thực sự."
Biểu tình của Dịch Nhiên rất là phức tạp, mà biểu tình của Nguyên Tu Vân quả thực đã có thể nói là có chút nhật uông. Cha ruột nhà ai sẽ kể chuyện xưa trước khi ngủ lại là loại chuyện nghe xong sẽ gặp ác mộng chứ? Với lại trước đây y còn từng nghe được trong miệng Dịch Nhiên nhiều lần liên quan đến phụ thân, nhưng mà giờ ngẫm lại phát hiện những lời này vậy mà không có một câu rất nghiêm chỉnh. Nhất thời Nguyên Tu Vân đã vô cùng phức tạp nói với Dịch Nhiên: "... Yêu thích của phụ thân ngươi rất kỳ lạ..."
Khoé miệng Dịch Nhiên giật một cái: "Sau này cũng là phụ thân ngươi. Có điều ta nghe câu nói nhiều nhất của cữu cữu ta và những thúc thúc di di khác chính là, hoa lài cắm bãi phân trâu." Nếu không phải phụ thân hắn thực sự có đôi khi vẫn rất đứng đắn và lợi hại, hắn có thể cũng sẽ giống bọn người cữu cữu.
Nguyên Tu Vân ở trong lòng ha ha hai tiếng, vậy phụ thân y cũng cảm thấy không dậy nổi đâu. "Chẳng qua mặc dù có thể lấy được sự đồng ý của mẫu thân, phụ thân cũng thật lợi hại."
Dịch Nhiên rốt cuộc có thể khoe phụ thân của mình: "Một mình ông ấy có thể một mình đấu ba cao thủ ở Đại thế giới chúng ta. Một chọi ba." Sau đó Dịch Nhiên lại bổ sung một câu: "Thế nhưng ông ấy đánh không lại mẫu thân. Mẫu thân đứng hàng thứ năm."
Nguyên Tu Vân biểu thị đối với việc này rất có thể đã hiểu được, nếu như Dịch phụ thực sự dám tới với Dịch mẫu, vậy ông ấy đã là hoàn toàn không muốn sống rồi. "Không nghĩ tới phụ thân là người lợi hại như thế, nói không chừng ông ấy đã từng đi nơi này, sau đó từ nơi này đến Đại thế giới các ngươi không? Không phải ngươi nói phụ thân ngươi vốn không phải là người của Đại thế giới sao?"
Nguyên Tu Vân vừa nói như vậy, Dịch Nhiên đã cảm thấy lời y nói ngược lại vô cùng phù hợp sự thật và ăn khớp. Nếu như không phải tình huống tự mình trải qua nơi Hỗn Độn này, phụ thân không có khả năng đem mỗi một việc cần chú ý đều nói rõ ràng, hơn nữa sau cùng ông ấy còn nói rốt cuộc phải làm sao mới có thể rời khỏi Hỗn Độn chi địa này. Nhưng ở nơi này ngây người vẫn chưa tới một ngày, Dịch Nhiên cũng đã biết đó là một nơi vào đây không dễ, nhưng đi ra ngoài gần như không thể. Dưới tình huống như thế năm đó phụ thân còn nói cho hắn có thể làm sao từ trong bí cảnh nhiều vô cùng của Tinh Tuyền định vị thành luỹ yếu ớt vận dụng huyết mạch thần thông rời khỏi, nếu như nói phụ thân không từng trải qua những thứ này, làm sao có thể chắc chắc nói cho hắn biết như thế chứ?
Dịch Nhiên nghĩ thế đột nhiên trầm mặc, bởi vì hắn chợt phát hiện, khi còn bé hắn hầu như mỗi một ngày đều rất ghét kể chuyện xưa trước khi ngủ, nhưng sau khi hắn lớn lên gặp phải trắc trở, mỗi một đáp án của chuyện xưa đều là một vấn đề để giải quyết. Đương nhiên, cũng bao gồm theo đuổi đạo lữ thế nào.
"... Phụ thân là một người vô cùng lợi hại. Ông ấy một mực bảo hộ ta, làm bạn ta. Mặc dù ta từ trước chẳng bao giờ biết."
Nguyên Tu Vân nhìn biểu tình của Dịch Nhiên đột nhiên trầm mặc, rất nhanh thì hiểu ý của hắn, mặc dù phụ thân đời này của hắn là một khốn nạn chết tiệt, nhưng đời trước vẫn rất tốt. Mà phụ thân của Dịch Nhiên, hiển nhiên là phụ thân vô cùng vì con mình suy nghĩ. Mặc dù không vô cùng thân thiết cưng chiều, nhưng ông ấy lại ở ngay từ đầu đã đem tất cả nguy hiểm từng gặp có thể nghĩ tới đều biến thành chuyện xưa, nói cho con của mình. Ông ấy hy vọng sau này khi mình không ở bên cạnh con mình, hắn cũng có thể có dũng khí và đối mặt hết thảy tình hình bên trong.
"Tình cha như núi." Nguyên Tu Vân nhìn Dịch Nhiên: "Chờ chúng ta trở về sau đó bào thù xong cho ngươi, thì đi tìm bọn họ đi? Hiện giờ còn c hưabiết bọn họ an toàn hay không an toàn nữa?"
Dịch Nhiên nghe vậy khẽ hừ một tiếng: "Nếu hai người bọn họ hợp lại với nhau cũng không thể an toàn, sẽ không còn nơi an toàn rồi. Đánh không lại ít nhất sẽ chạy. Giờ không chừng bọn họ ở nơi nào đó ung dung tự tại vui vẻ rồi đó. Thù của bọn họ nhưng đã báo xong rồi. Cũng chỉ là ta..."
Nguyên Tu Vân nghe ra không cam lòng trong miệng Dịch Nhiên, khẽ nở nụ cười: "Dù sao bọn họ mạnh hơn ngươi không phải sao, chúng ta cũng sẽ thuần thục từ từ, mà nhất định chúng ta sẽ cường đại nhất. Mà thù của bản thân chúng ta, đương nhiên phải tự mình báo."
Dịch Nhiên gật đầu thật mạnh, sau đó nói: "Trong cố sự của phụ thân, Hỗn Độn chi thành có nơi có thể làm tĩnh dưỡng tạm thời, mà ở trong Hỗn Độn này quan trọng nhất cũng là Tinh Tuyền. Đó là vùng Tinh không thoạt nhìn như đang xoay tròn. Sauk hi đi vào nơi đó, chúng ta sẽ được ngẫu nhiên phân đến trong một bí cảnh nào đó bất kỳ cái nào trong Ba nghìn thế giới. Được phân đến loại nào trong bí cảnh, hoàn toàn là dựa vào vận may. Nếu vận may tốt, có thể ở trong bí cảnh tìm được bảo vật đu loại linh bảo, linh tài, thậm chí là một loại tiên bảo, như vậy lúc chờ bí cảnh đóng chúng ta sẽ trở về có thể dùng bảo vật luyện đan đề thăng thực lực của chính mình hoặc là trao đổi linh thạch cực phẩm tới tu luyện. Nhưng nếu như vận may không tốt, có thể ngươi mới vừa đi vào đã gặp được bí cảnh đủ loại sát trận và tu giả bản thổ truy sát trong bí cảnh, cuối cùng có thể tìm không được bảo vật còn sẽ chết trực tiếp. Cho nên, toàn dựa vào vận may."
Nguyên Tu Vân vừa nghe như thế nhịn không được hít ngược một hơi, y nhíu mày nói: "Bí cảnh đó sẽ tuỳ tu vi chúng ta mà phân à?"
Dịch Nhiên biết y có ý gì, trực tiếp lắc đầu hơi có chút nặng nề: "Sẽ không."
Nói cách khác, rất có thể bí cảnh này là bí cảnh lớn trong Đại thế giới, tu vi phải vượt qua Nguyên Anh thậm chí là kỳ Phân Thần mới có thể vào, nhưng bọn họ chỉ cần sau khi đi vào Tinh Tuyền, lại có thể được trực tiếp phân đi vào, sau đó? Một gà yếu tu vi Kim Đan muốn ở điểm mấu chốt là sinh tồn trong bí cảnh, vậy đơn giản chính là hình thức địa ngục tuần hoàn vô hạn! Mà nếu bởi vì lo lắng vận may không tốt được phân đến trong bí cảnh hung hiểm mà chậm chạp không muốn đi vào Tinh Tuyền, mặc dù lúc ngươi tới có nhiều của cải hơn nữa, ở nơi này dừng chân một ngày sẽ là một linh thạch cực phẩm, tối đa không dùng được nửa năm, sẽ là người không có đồng nào. Sau đó, đợi hắn dĩ nhiên chính là bỏ mạng.
Nguyên Tu Vân hít sâu một hơi, nói với Dịch Nhiên: "Cũng may bọn Minh Xá chưa cùng sang đây, nói cách khác ta cũng không biết phải làm sao. Hiện giờ chúng ta còn có hai ngày khôi phục, trước đả toạ tu luyện đi! Sau đó chúng ta sẽ đi trong Tinh Tuyền nhìn một cái! Ta luôn cảm thấy phải có cách gì đó có thể đại khái nhận biết bí cảnh có hung hiểm hay không hoặc là tránh né bí cảnh vô cùng hung hiểm, dù sao người bị vây ở nơi này nhiều như vậy, lại qua thời gian lâu như vậy, bọn họ luôn có thể đủ nghiên cứu ra được một vài thứ."
Dịch Nhiên gật đầu, ai biết phụ thân hắn lúc nào trôi giạt đến nơi quỷ quái này? Nói không chừng hiện giờ đã có cách giải quyết tương đối tốt rồi sao? Chẳng qua, cha con hai đời đều trôi giạt đến nơi này, hắn cũng nên lo lắng sau này có nên kể cố sự trước khi ngủ cho con mình hay không?! Có vẻ vận may nhà bọn họ dường như luôn luôn không tốt lắm. Dịch Nhiên bĩu môi, đây chính là phụ thân từng nói trời ghen tỵ anh tài sao?
Hai ngày thoáng một cái đã qua, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên ở trong điếm dừng chân cũ nát này cuối cùng đem tinh khí thần đều tăng lên tới điều kiện tốt nhất. Tiểu Sỏa Đản và Tiểu Hồ Lô lúc này cũng có khí lực đi ra liều mạng rồi, hơn nữa có thể liên quan đến vì hoạ được phúc đi, sau khi ở thành Cự Mộc đánh một trận dùng hết linh lực, Hỏa linh căn và Mộc linh căn trong cơ thể y tráng kiện và kiên cố gấp đôi có thừa, Nguyên Tu Vân cảm thấy coi như đem y so với người Thiên linh căn, hai linh căn này của y cũng chẳng thiếu gì rồi.
"Một lát chúng ta ở trong thành đi dạo một vòng hỏi thăm một số tin tức trước, ngươi có thể đem bảo vật bày ra chữa trị kiếm bổn mạng của ngươi, hiệu quả tương đối tốt, đến lúc đó nếu như chúng ta đi vào trong bí cảnh, có thể có mục đích đi tìm rồi. Mặt khác, giờ ta đã là Ngưng Mạch Đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa có thể đến Kim Đan, chẳng qua ta cần tìm một linh bảo bổn mạng làm cơ sở, Ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ hiện giờ, ta còn thiếu ba loại Kim, Thuỷ, Thổ. Chỉ có tìm được một loại trong đó ta mới có thể tiến giai." Nguyên Tu Vân vừa nói như vậy nhịn không được cắn răng, tiến giai này của y thật sự là rất hố, chẳng qua có thể đi tới vùng Hỗn Độn này coi như là may rồi, bởi vì phần lớn linh bảo cực phẩm trong Thiên bảng đều là xuất hiện ở trong bí cảnh.
Dịch Nhiên cũng nghĩ đến điểm ấy, gật đầu: "Trực tiếp đi Bách Hoa các đi."
Nguyên Tu Vân vừa nghe tên này thì có chút mà phát mộng: "Bách Hoa các? Ngươi xác định đó là một nơi hỏi thăm tin tức chính xác?" Thế nào nghe giống nơi tìm hoa hỏi liễu như vậy chứ?
Bản thân Dịch Nhiên cũng không dám khẳng định, hắn chỉ do dự một lát nói: "Đây là nơi phụ thân nói cho ta biết có thể nghe được toàn bộ tin tức nhất... Nếu không chúng ta, " Mặc dù trước đó hắn xác định phụ thân hắn rất thương hắn, nhưng nói thật, nơi nên cảm thấy không đáng tin cậy thì thật sự không đáng tin cậy.
Nguyên Tu Vân cắn răng, "Quên đi, nếu là nhạc phụ chỉ điểm, vậy đi xem đi! Nhất định sẽ có thu hoạch."
Khóe miệng Dịch Nhiên giật giật muốn nói đó không phải là nhạc phụ, chẳng qua nhìn sắc mặt của Nguyên Tu Vân, lặng lẽ ngậm miệng. Phụ thân từng nói, trầm mặc ở thời điểm mấu chốt, là chuyện nên làm của một người nam nhân. Ừ.
=====
Bách hoa các: trăm hoa.
Nhạc phụ là cha vợ đấy:v
lic-ap%:2]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.