Một đêm ngủ ngon, mãi cho đến lúc gà trống trong thôn gáy vang kêu trời sáng, Phó Trường Ninh mới mơ màng tỉnh dậy.
Trên người quần áo đã lạnh, bất quá lúc này đang mùa hè, cũng không đến mức gây cảm lạnh; nàng tùy ý cột tóc, sửa sửa quần áo, còn lại mặc kệ.
Trên bàn giấy chữ viết đã khô, bởi vì đêm qua ngủ gục duyên cớ, mấy tờ giấy có chút lộn xộn tứ tán, vài trang bên trên còn bị nhăn dúm dó, có thể là do lúc ngủ nàng đã không cẩn thận đè lên.
Nét mực còn đó, nhưng hình chữ tầm thường, cũng không có chỗ nào thần dị.
Phó Trường Ninh hoang mang để xuống, xếp gọn lại.
Chẳng lẽ là do nàng đọc du ký nhiều quá, ban ngày nghĩ gì ban đêm mơ thấy cái đó?
Dù vậy, ban ngày khi đi học, Phó Trường Ninh vẫn nhớ mãi không quên mấy chữ trong mộng.
"Doanh Châu".
Là Doanh Châu trong "Hải khách đàm doanh châu, yên đào vi mang tín nan cầu" dưới ngòi bút của thi tiên.
Là theo lời đồn tiên sơn trên biển.
Một cái địa danh như vậy, xứng với một giấc mộng kỳ quái như vậy – làm cho đêm qua nhìn thấy cái tên đó đột nhiên trở nên mờ mịt xa xưa.
Tan học, Phó Trường Ninh cự tuyệt mấy lời rủ rê đi chơi của các bạn, thần sử quỷ sai quay về tàng thư quán, lấy ra cuốn du ký kia đọc lại một lần nữa.
Tối hôm qua, lúc nàng chép đến khúc này đã quá buồn ngủ rồi. Hiện giờ xem kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-nam/2910275/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.