Con Tuyết Lang đã chết trong không gian gió lốc, Quân Trì không biết Tư Mã Hoài kéo nó lên làm gì nữa, hơn nữa cũng không tiện hỏi thăm.
Quân Yến vận chuyển linh lực, hong khô quần áo trên người, lại cởi mái tóc lộn xộn, tùy ý xõa ra.
Sau đó y nửa quỳ trên tảng đá trước mặt Quân Trì, yên lặng vươn tay giúp hắn hong khô xiêm y.
Khi y định hong khô cả tóc hắn, Quân Trì nói: “Ta tự mình làm được mà, ngươi bị thương không nhẹ, mau nhanh chóng chữa thương đi.”
Quân Yến nhẹ gật đầu, ngồi xếp bằng bắt đầu vận chuyển linh lực chữa thương.
Quân Trì thì tự lau đầu, sau đó búi tóc lại, ngồi bên cạnh Quân Yến quan sát bốn phía.
Phong cảnh nơi này thập phần xinh đẹp, xa xa có ngọn núi tuyết cao, gần thì cây cối xanh tươi, từng dòng nước nhỏ hội tụ đến cái hồ xanh biếc trước mặt bọn họ, sau đó chảy theo dòng sông về hướng phương xa.
Chim chóc tự do bay lượn trên bầu trời, trong hồ có đàn cá vui đùa bơi lội.
Trời xanh mây trắng, ánh nắng ôn hòa soi chiếu đại địa.
Nơi này rất yên tĩnh, nhưng khó mà đoán được có gì bên trong.
Là địa phương nào đó trong Cửu Linh Sơn ư, dường như không giống lắm.
Quân Trì nhìn Tư Mã Hoài cách đó không xa, Tư Mã Hoài thật có năng lực, mang theo hai người tha du bình* bọn xuyên qua vết nứt không gian, lại không cần ngồi xuống chữa thương giống Quân Yến, xem ra, có lẽ hắn không bị thương gì.
(*) con ghẻ ký sinh (?)
Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-chi-ma-the/1462869/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.