Một canh giờ sau, khi Lục Chiêu sơ bộ sắp xếp lại mạch ký ức và hiểu được một phần, dù là một tu sĩ có kinh nghiệm phong phú như hắn cũng cảm thấy cuộc đời người này là một truyền kỳ.
Thông qua phần đầu ký ức, Lục Chiêu biết được tên hắn là Tả Nghiêm, một tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hơn nữa là một tu sĩ của mấy ngàn năm, thậm chí gần vạn năm trước!
Tuy nhiên, điều đó không quan trọng bằng thân phận, lai lịch, công pháp tu luyện và lý do vì sao hắn lại rơi vào tình cảnh này.
Thân phận của người này, hóa ra lại là đệ tử truyền thừa cuối cùng của Âm Thi Tông, một ma đạo đại tông mà hắn đã biết từ ký ức của Thích Vô Đạo!
Nhưng theo ký ức của Tả Nghiêm, khi hắn tiếp nhận truyền thừa của Âm Thi Tông, tông môn này đã bị diệt vong từ vô số năm trước, di tích tông môn đã hóa thành tro bụi, truyền thừa cũng thất lạc gần hết, hắn chỉ là do cơ duyên xảo hợp mà có được một phần truyền thừa tàn khuyết.
Thế nhưng, tính cách của Tả Nghiêm lại vô cùng cố chấp, thậm chí có thể nói là cố chấp đến mức cực đoan.
Khi còn ở Luyện Khí kỳ, hắn đã đặt ra mục tiêu lớn nhất đời mình: tu thành Nguyên Anh chân quân, tái hiện vinh quang xưa của Âm Thi Tông!
Vì mục tiêu đó, hắn tu luyện điên cuồng, tâm không vướng bận, từ bỏ gần như mọi thú vui và giao tiếp xã hội, dồn hết tâm huyết vào việc nâng cao tu vi.
Cuối cùng, sự nỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-bat-dau-tu-khoi-loi-su-c/5062511/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.