"Keng".
Kiếm Thanh Phong tỏ ý mình biết rồi.
Diệp Phong về đến biệt thự thì viết thư rồi cột bức thư lên thân kiếm, sau đó đưa mắt nhìn theo kiếm Thanh Phong biến mất ở phía chân trời, cho đến khi không nhìn thấy gì nữa.
Diệp Phong suy nghĩ rồi tiện tay trồng ba gốc Cửu Diệp Huyền Dương Thảo vào trong chậu hoa ở sân sau, đất trồng anh lấy ở đáy hồ Kê Minh.
Tuy đất đó không phải linh thổ, nhưng cũng không khác mấy, lấy nó trồng không chết cây đâu.
Làm xong tất cả.
Diệp Phong mệt rã rời nằm trên giường ngủ khò. khò, trong mơ anh mơ thấy có một con rồng nhỏ màu trắng liên tục vờn quanh người anh, anh nhếch môi cười vui vẻ.
"Hì hì hì”
....
....
Núi Côn Luân.
Ngọc Nữ Quan.
Không có tên nghiệt đồ Diệp Phong, Tô Thanh Hoan vui khỏi nói, hàng ngày muốn ngủ đến mấy giờ cũng được, không phải sợ bị đánh mông nữa
Tuy tự do.
Nhưng Tô Thanh Hoan cứ cảm giác thiếu thiếu chút gì đó.
Qua năm năm ngày nào cũng hết lòng dạy dỗ học trò, tuy một tháng cuối bị nghiệt đõ bắt nạt đủ kiểu, nhưng tổng thể thì vẫn khá vui
Tô Thanh Hoan mặc một chiếc váy lục mỏng, năm trên giường lầu bầu:
"Haizz, không biết Diệp Phong thế nào rồi, chắc là cậu ta đang nhớ mình lắm nhỉ? Cũng phải, trên đời này đi đâu tìm được người sư phụ tốt như mình chứ."
"Hay là, lúc nào đó xuống núi thăm nó nhỉ?"
"Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-5-nam-xuong-nui-lien-vo-dich/3608809/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.