"Xi"
Trên hòn đảo giữa hồ, Diệp Phong ôm đầu hít một ngụm khí lạnh. Thần thức.
Do tâm trí điều khiển.
Tuy tổn thất một tia thần thức sế không gây tổn hại đến cơ thể, nhưng đau đầu một lát là khó tránh.
Lý Trường Sinh căng thẳng nói: "Diệp đạo trưởng, cậu sao rồi, chẳng lẽ cậu đã bị thương khi chiến đấu với rắn đen hả?"
"Tôi không sao."
Diệp Phong xua tay.
€ó thể chắc chắn, dưới đáy hồ thật sự có bảo vật, hơn nữa còn là bảo vật mà ngay cả kiếm Thanh Phong muốn cũng muốn thân cận, đó cũng nguyên
nhân linh khí ở hồ Kê Minh bị nuốt sạch.
Lý Trường Sinh dè dặt nói: "Diệp đạo trưởng, xà yêu đã chết, thế tôi... đi trước. nhá?"
"Đợi đã."
"Diệp đạo trưởng, Diệp tiền bối, tôi chỉ là một người bình thường. Trước đây tôi thất lễ với cậu là tôi không đúng, xin cậu giơ cao đánh khẽ, cứ coi ông già đây như quả rắm thôi. Trên tôi còn bà vợ sáu mươi tuổi, dưới có đứa nhỏ ba tuổi, nếu tôi mà chết thì họ cũng không sống nổi mất..."
Lý Trường Sinh quỳ cái bụp.
Trước đây, ông ta sợ Diệp Phong chẳng qua là sợ Ngọc Nữ Quan sau lưng Diệp Phong thôi.
Nhưng thật không ngờ, đệ tử của Ngọc Nữ Quan còn mạnh hơn tin đồn, ngay cả xà yêu đã tu luyện trên trăm năm cũng có thể dễ dàng chém chết, thực lực sâu không lường được.
"... Năm nay ông bao nhiêu tuổi."
"Sáu mươi hai."
"Sáu mươi hai tuổi mà còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-5-nam-xuong-nui-lien-vo-dich/3608807/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.