Long tiên ư?
Diệp Phong nhướng mày, cái gì vậy, sao anh chưa nghe qua bao giờ.
Xung quanh im ắng.
Chỉ có tiếng gió thổi lá cây kêu xào xạc.
Lý Trường Sinh không thấy tiền bối trả lời, ông ta tiếp tục quỳ rạp trên mặt đất, nét mặt không có một tí biểu cảm mất kiên nhẫn nào.
Quỳ được khoảng một canh giờ.
Đúng vào lúc Lý Trường Sinh đang hoài nghỉ hay là Long tiên tiền bối chưa có thức tỉnh, hòn đảo hồ đột nhiên rung chấn.
Cùng lúc đó.
Một hơi thở man hoang đã trải qua lễ rửa tội của năm tháng, cực kỳ tang thương chậm rãi thức tỉnh.
Thế cho nên hồ Kê Minh yên ả bỗng cuộn sóng mãnh liệt, sóng to dâng cao tận mấy chục mét, vào bờ phá hủy bờ.
Uy áp khủng bố bao phủ.
uy Lý Trường Sinh đang quỳ trên mặt đất, nhưng lại có thể cảm giác được một ánh mắt lạnh nhạt vô tình đang nhìn mình, ông ta lập tức cảm thấy hô hấp ngưng trệ, cả người như đang hãm sâu vào vũng lầy, đạo tâm suýt thì sụp đổ,
Lý Trường Sinh luống cuống hô to: "Long tiên tiền bối, tôi là đệ tử của Trường Sinh Quan, hôm nay tới đây theo lời hẹn ước trăm năm, xin hãy thủ hạ lưu tình.
“Hừ!"
Đi theo một tiếng hừ lạnh, cái vị tồn tại đáng sợ kia chuyển tầm mắt, Lý Trường Sinh như trút được gánh nặng.
Nhưng Diệp Phong thì run sợ, không dám thở mạnh.
Không ngờ trong hồ Kê Minh lại có một lão quái vật ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-5-nam-xuong-nui-lien-vo-dich/3493429/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.