Tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.
Bạch Thành nhìn Diệp Phong, anh ta rất bất ngờ, sau đó anh ta chợt nhếch môi cười, không ngờ vẫn có tên ngốc đưa bật lửa thật.
Anh ta cầm cái bật lửa lên rồi châm điếu thuốc, hít một hơi sâu rồi thỏa mãn híp mắt lại
"Cảm ơn người anh em."
Bạch Thành đang nhả khói nên chưa chú ý thấy, khi người anh em tốt chơi với anh ta nhiều năm - Vương Lôi, nhìn thấy Diệp Phong, anh ta khẽ nhíu mày.
Nhìn thêm lần nữa anh ta thấy Liễu Thanh Thanh ngồi cạnh Diệp Phong, đồng tử điên cưồng co rút, cứ như thể gặp phải lệ quỷ khủng bố nhất thế giới vậy.
Vương Lôi căng thẳng, anh ta hạ eo và đầu xuống rồi run run nó: "Cậu Bạch, sự việc đã giải quyết xong rồi, cho những người khác... đi đi"
Bạch Thành gật đầu nói: "Con người tôi trước giờ luôn hiểu lý lẽ, oan có đầu nợ có chủ, tôi tuyệt đối sẽ không trút giận sang người khác, ngoại trừ hai người phụ nữ ngu ngốc kia, những người khác có thể đi được rồi.”
"Xoẹt xoẹt xoẹt.”
Mọi người sống sót sau tai nạn nên vội vàng chạy ra ngoài, có mấy người còn ướt cả quần, đi qua bốc lên một cỗ mùi khai.
Diệp Phong nằm tay Liễu Thanh Thanh đi ra ngoài, anh đi sóng vai với Lý Hạc. Tôn Chính thì hồn bay phách lạc đi theo sau.
"Các ông cũng đi đi"
Sau khi đuổi quản lý Bạch và các bảo vệ đi xong, Vương Lôi bỗng xụi lơ ngồi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tien-5-nam-xuong-nui-lien-vo-dich/3489079/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.