Hàn Tị Thủy bị ôm vào trong phòng đặt lên nhuyễn tháp, y hơi hơi hít vào một hơi, cảm giác được trong phòng có nhiệt khí rất dày, như là nước ấm... Rồi còn có một hương vị kì lạ.
Đúng rồi, hình như lâu rồi y chưa từng hảo hảo tắm rửa. Tắm? Y hơi chấn động chút. Liễu Tinh Vân không phải là muốn... muốn đưa y tới đây để tắm đi? Nhưng vì sao hắn lại để tỳ nữ lui xuống hết?
“Ngươi rất muốn biết đây là đâu đi.” Thanh âm Liễu Tinh Vân vang lên, man theo ý cười thản nhiên, “Vậy cũng đúng lúc, ta không cần nói ngươi cũng sẽ biết.”
Hắn nói xong, tay đã kéo vạt áo rộng của Hàn Tị Thủy xuống, lộ ra bả vai gầy yếu.
“Chờ một chút! Ngươi…” Hàn Tị Thủy bối rối đưa tay ngăn cản, muốn kéo lại y phục của mình.
“Ngươi sao lại gầy như vậy?” Liễu Tinh Vân không thèm để ý sự giãy giụa của y, một tay không kiên nhẫn bắt lấy cổ tay của y, mi hắn hơi nhăn, dùng tay còn lại mơn trớn bả vai tinh tế lộ ra ngoài y bào kia.
“Dừng tay! Ngươi… Ngươi không thể…” Hàn Tị Thủy kinh hoảng hô to, dùng khí lực toàn thân để giãy khỏi tay hắn.
“Ta không thể?” Liễu Tinh Vân cười lạnh, nghiên người đè lên nửa thân trên không mảnh vải đang không ngừng động đẩy của y, “Đừng quên tình huống hiện tại của ngươi, Tị Thủy. Có bản lĩnh phản bác lời của ta, nhưng chung quy ngươi cũng không thoát khỏi nơi này.”
Toàn thân Hàn Tị Thủy cứng còng, cắn chặt răng, giương lên cặp mặc đồng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thuy-nhu-tinh/1316987/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.