1
Mặt trời mọc trên tuyết sơn vô cùng diễm lệ! Đường Phong, Hàn Giang, và cả Từ Nhân Vũ cả đêm không ngủ, chưa kịp đợi trời sáng họ đã ngồi dậy cuộn tròn trong túi ngủ. Đường Phong chỉ cảm thấy đầu đau nhức như búa bổ, tứ chi rã rời, nhưng không hiểu tại sao, khi nhìn thấy vầng mặt trời nhô lên anh bỗng thích thú một cách lạ thường. “Trước đây từng ngắm mặt trời mọc trên Thái Sơn, Hoàng Sơn, nhưng chưa từng ngắm mặt trời mọc trên tuyết sơn cao thế này, có lẽ cả đời này cũng chỉ có một lần duy nhất này thôi!” Đường Phong phấn chấn nói.
“Khà khà, không sai! Chắc là cả đời tôi cũng chỉ có một lần này thôi. Tiếc là máy ảnh của tôi hôm qua không biết bị trận tuyết lở đáng ghét đó chôn ở đâu rồi, nhưng mà vẫn may, bảo bối của tôi vẫn còn đây!” Từ Nhân Vũ oán thán rồi lấy tẩu thuốc của mình ra, đủng đỉnh hút.
“Nhìn mặt trời hôm nay chắc là trời đẹp, đúng là có lợi cho hành động của chúng ta!” Đường Phong nói.
“Mặt trời càng lên cao rực rỡ, càng phải cẩn thận tuyết lở!” Hàn Giang tựa vào vách đá, ngẩng đầu nhìn mặt trời rồi nhìn chăm chú vào vật giống như sợi dây chuyền đang giơ cao trên tay nói.
“Đây không phải là tràng hạt xương người của Đại Lạt ma sao, sao nó lại ở trong tay anh?” Đường Phong nhận ra vật trên tay Hàn Giang.
“Khi bọn áo đen tập kích chúng ta, tôi đến kéo Đại Lạt ma xuống, nhưng ông không chịu nấp đi, tuy người bị trúng khá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tay-ha/82648/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.