Đường Phong bông cảm thây bãi cát nóng bỏng dướgười i nmình đột nhiên trở nên ẩm ướt. Trong bóng tối, anh lấy tay dò dẫm sờ soạng, là nước! Đường Phong cảm thấy tay mình chạm phải nước lạnh cóng, đây là nước gì? Không giống như nước trong hồ bị mặt trời thiêu đốt, nước ở đây lạnh cóng giống như từ sâu trong lòng đất chảy ra.
1
Buổi tối hôm đó, ba người nghỉ ngơi ngoài trời ngay cạnh Đại Bạch Tuyền, không dám làm bạn với những hài cốt đó, nên ba người đành phải vây quanh tấm bia đá. Họ không thể nhóm lửa, may mà nhiệt độ đêm hè trên sa mạc không lạnh lắm. Đèn pin và pin mang theo trên xe phần lớn đã mất hết, chỉ còn lại một chiếc đèn pin và vài cục pin trong ba lô của Hàn Giang. Đường Phong cầm đèn pin của Hàn Giang, nhìn chăm chú ảnh chụp kệ tranh ngọc tới mức thẫn thờ, anh muốn tìm thấy vị trí của Đại Bạch Tuyền trên tấm bản đồ cổ, nhưng vài vị trí dòng suối được đánh dấu trên bản đồ cổ lại không có “Đại Bạch Tuyền”.
Càng nhìn, lòng Đường Phong càng cảm thấy bất an, tại sao lại không có Đại Bạch Tuyền? Ở phía đông Hạn Hải Mật Thành, anh không trông thấy có vị trí nào đánh dấu suối, nhưne ngược lại ở phía bắc lại có tới vài con suối. Theo lý mà nói thì ở đây có bia đá thời Tây Hạ, vậy trên tấm bản đồ cũng phải đánh dấu mới đúng. Đường Phong ngáp một cái, cảm thấy bụng đói cồn cào, nhưng hiện giờ đành phải chịu đựng. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tay-ha/2975242/quyen-4-chuong-17.html