Đường Phong uống nước, đang uống anh bỗng cảm thấy nước ở đây có vấn đề. Anh ngẩng đầu lên, giữ một khoảng cách nhất định với mặt nước, rồi tập trung quan sát. Sao nước lại có màu trắng? Anh giật mình, vội vàng nhổ nước vừa nuốt vào miệng ra, quả nhiên đều là màu trắng. Nhưng Đưòng Phong vẫn nhấp nhấp môi, rồi nhận thấy nước ở đây ngọt mát, và cảm giác rất ôn, thậm chí có thể coi đây là loại nước thiên nhiên ngon nhất mà anh từng uống trong đời.
1
Cũng không biết phải bao lâu sau, một cơn gió lại thổi tới từ sâu trong sa mạc. Đây có thể coi là một cơn gió hiền hòa, gió khẽ thổi bay cát bụi trên người Đường Phong, rồi một cơn đau buốt thấu tận xương tủy đã đánh thức anh.
Đường Phong khẽ mở mắt, anh nhìn thấy trời xanh, mây trắng. Ở đây không có cuồng phong, cũng không có bão cát đen, tất cả những gì đáng sợ đều giống như chưa từng xảy ra vậy!
Tại sao mình lại nằm thẳng cẳng trên cát thế này? Cảnh tượng khủng khiếp đó lập tức lóe lên trong đầu Đường Phong: bão cát đen nuốt chửng mọi thứ, “con lừa dũng mãnh"’ bị hất tung lên không trung rồi lại rơi bịch xuống đất, may mà Hàn Giang kịp thời kéo anh đi... Hàn Giang, Lương Viện đâu? Đường Phong nghiến răng chịu đau. cố ngồi thẳng dậy trên cát. Anh có cảm giác mình giống như vừa mới chết đi. còn lúc này giống như một xác ướp sống lại!
Đường Phong đứng dậy, phóng tầm mắt ra xa, cát vàng miên man. không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-tay-ha/2975240/quyen-4-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.