Edit: Phong Lin
Beta: Thỏ SN
Cẩn thận từng li từng tí ôm bao y phục mới, ta vui vẻ chạy về phòng cất thật kỹ rồi mới đi ra.
Cố Khanh Hằng rất biết nghe lời, ngoan ngoãn ngồi trong sân chờ ta, thấy ta chạy tới, hắn đứng lên, mỉm cười ngọt ngào với ta.
Ta kéo hắn đi chơi trò ném bao cát, lúc trước không ai chơi với ta, ta chỉ chơi một mình. Hôm nay cuối cùng cũng có người nguyện ý chơi với ta, ta vui còn không kịp. Chỉ là tên Cố Khanh Hằng kia lại thật sự chơi quá tệ, chơi chẳng vui chút nào.
Khi thì hắn vò đầu, khi thì hắn cắn răng, lại luôn không tiếp được bao cát để nó rơi xuống đất. Ta mắng hắn ngốc, hắn cũng không giận, chỉ xấu hổ cười. Ta lắc đầu, không biết hắn từ đâu tới mà tính tình lại tốt như vậy, cũng khiến ta không thể tức giận được.
Cầm lấy bao cát trong tay, ta thuận miệng hỏi: “Khanh Hằng, cha ngươi làm chức quan gì vậy?”
“Đại học sĩ.”
“Đại học sĩ có phải là chức quan lớn không?”
“Ừ – Coi như là vậy đi.”
“À.” Thật ra lớn đến mấy, ta cũng không biết được.Trộm liếc hắn, thấy hắn vẫn đang cố gắng tiếp bao cát hết lần này đến lần khác, thậm chí trên trán mồ hôi đang chậm rãi chảy ra. Một lúc sau, ta lại nói: “Hôm nay cha ngươi đến đây làm gì?”
Hắn không nhìn ta, vẫn chăm chú tập động tác trên tay, thấp giọng đáp: “Cha nói hoàng thượng vừa mới đăng cơ, việc tuyển tú có lẽ phải trễ vài năm. Ừ, chắc cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/188199/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.