Edit: libraIme
Beta: Thỏ SN
Ngày hôm sau, khi ta đang uống trà trong đình viện, thấy Phương Hàm trở về, đi tới bên trái ta, khẽ nói: “Nương nương, nghe nói Thẩm tiệp dư điên rồi.”
Tay sờ viền chén, ta cười lạnh một tiếng, điên nhanh vậy sao?
“Nương nương, nô tì rót thêm trà cho người nhé?” Vãn Lương tưởng trà trong chén của ta đã lạnh, vội vàng đưa tay tiếp lấy chén trà trong tay ta.
Ta phất tay, đặt chén trà trên bàn đá, đứng lên nói: “Không cần, bản cung hơi mệt, trà này cũng không uống nữa, bỏ đi.”
“Vâng.” Vãn Lương nhanh nhẹn dọn sạch mọi thứ trên bàn đá, cung kính lui xuống.
Ngoái đầu nhìn lại mới phát hiện, tuyết trắng đã bay đầy trời. Khắp bầu trời những bông tuyết bạc bay lượn, dường như vùi lấp tất cả mọi màu sắc khác trong hoàng cung.
Bất giác đưa tay ra phía trước, bông tuyết lạc rơi vào trong lòng bàn tay, trong nháy mắt đã tan, chỉ còn lưu lại một chút cảm giác lạnh giá. Cảm giác ấy lan từ lòng bàn tay tới tận đáy lòng.
Chẳng biết vì sao, ta bỗng nhiên lại nghĩ tới Dụ thái phi vẫn đang bị bệnh trong cung của bà. Trái tim khẽ nhói lên một cái, điên rồi sao? Ta không nên nhớ tới việc này nữa.
Nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
“Cô cô, ngươi nói tuyết sẽ rơi tới khi nào?” Lẩm bẩm khẽ hỏi.
Tiếng Phương Hàm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến: “Nhìn cảnh tuyết hôm nay, e là tuyết còn rơi một thời gian dài nữa. Nô tì vào cung lâu vậy rồi mà cũng chưa từng thấy tuyết rơi lớn thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/1471102/quyen-1-chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.