Edit: libraIme
Beta: Kim NC
Cảm thấy cơ thể của nàng ta rõ ràng chấn động, ngoái đầu lại nhìn ta đầy kinh ngạc.
Ta lại nhỏ giọng nói: “Nương nương chắc còn nhớ rõ Như Mộng chết như thế nào?” Ta ngẩng đầu lên nghiêm mặt, kiêu ngạo nhìn nàng ta. Vừa rồi nàng ta dùng ánh mắt đó nhìn ta, cũng giống như ánh mắt oán hận nhìn Như Mộng phải không? Ta biết, cái chết của Như Mộng chắc chắn liên quan đến nàng ta.
Nàng nắm chặt chiếc khăn trong tay, xoay người lại, nghiến răng hỏi: “Ngươi đang nói cái gì?”
Ta cười: “Nương nương biết rõ nô tì đang nói gì mà.” Xem ra, suy đoán của ta là đúng.
Trên mặt Thư quý tần hiện lên vẻ lo lắng, ta tiếp tục nói: “Đêm đó, Như Mộng đi nơi nào, đã làm gì, nô tì đều biết. Nô tì còn biết …” Ta cười với nàng, “Còn biết sau khi nàng trở về Ngọc Thanh cung, có xảy ra một việc.”
Lời nói bình tĩnh mà chắn chắn, thành công hay thất bại là lúc này.
Nàng ta bỗng thoáng giật mình, đôi mắt trợn to, lại âm ỉ phát ra lửa. Nàng không tức giận, cũng không hét lên, sắc mặt hơi tái nhợt, sau đó cũng dần dần trấn tĩnh lại, mở miệng nói: “Bản cung không biết rốt cuộc ngươi có ý gì.”
Nàng nói xong, liền muốn bỏ đi.
Ta cười khẩy một tiếng: “Nương nương hôm nay không biết, như vậy e rằng ngày mai, toàn bộ hoàng cung mọi người ai ai cũng biết.”
Nàng bỗng nhiên quay đầu lại, rốt cuộc đã hiểu không thể đi.
Dây thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/1471079/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.