Edit: Ong MD
Beta: Thỏ SN
Ta không dám nhìn hắn, bỗng nhiên hắn cúi người xuống bế ta lên. Ta cứng đờ cả người, Lý công công càng ngạc nhiên, chỉ vào ta nói: “Hoàng thượng, nàng ta, nàng ta, nàng ta…”
Hắn không để ý tới, chỉ nhẹ giọng nói: “Huyễn Nhiên các đúng không?”
“Hoàng thượng!” Ta căng thẳng nắm chặt vạt áo trước ngực hắn, hình thêu rồng rườm rà, sáng chói trên áo hắn làm tay của ta hơi đau. Hắn muốn làm gì đây? Tự mình ôm ta về Huyễn Nhiên các?
Thật tốt, để cho Thiên Phi nhìn thấy, ta còn cơ hội sống sót sao?
“Hoàng thượng, nô tì có thể tự đi được.” Ta vội vàng nói với hắn.
“Trẫm ôm làm ngươi không thoải mái sao?”
“Không phải.” Hắn ôm ta rất thoải mái, nhưng lòng ta không thoải mái.
“Vậy là tốt rồi, trẫm cũng đang muốn đến Huyễn Nhiên các.”
Ta không tin lời của hắn, ta chợt nhớ tới lời của hắn nói với Như Mộng đêm đó, hắn nói nếu đem Như Mộng giao cho chủ tử của nàng ta, nàng ta sẽ biết mình thê thảm cỡ nào. Ta hoảng sợ cả người run rẩy, chuyện không nghiệm chứng được trên người Như Mộng, chẳng lẽ hắn muốn nghiệm chứng trên người ta sao?
“Không phải Hoàng thượng còn lâm triều sao?” Ta cười xòa. Hắn không giết ta, nhưng lại ôm ta đi Huyễn Nhiên các, vậy thì so với giết ta có gì khác nhau đâu?
Hắn hừ khẽ: “Lâm triều xong rồi.”
Ta ngơ ngẩn, xong rồi sao? Ngẩng đầu nhìn trời, hôm nay không thấy mặt trời ló dạng, bầu trời mờ mịt, âm u, quả thực không nhìn ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/1471074/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.