Nàng ta đẩy Thiên Lục ra, bước thật nhanh tiến lên túm lấy tóc ta, hung hăng mà giật.
Ta đau đến nỗi rên lên, nhưng nàng ta nhất định không chịu buông, vừa nắm vừa mắng nhiếc: “Con tiện nhân này, mày nghĩ mày tiến cung thì có thể làm gì? Cái loại như mày sinh ra đã thấp hèn, có sống thêm nữa thì cũng chỉ thế thôi. Đừng có mơ tưởng là mày sẽ gặp may, chẳng lẽ mày nghĩ mày là Phụng…”
“Tỷ!” - Thiên Lục to giọng át lời nàng ta, nhíu mày nhìn đầy ẩn ý, lúc này Thiên Phi mới nhận ra mình lỡ lời. Tay nàng ta lại nắm chặt tóc ta thêm vài phần, nghiến răng nghiến lợi: “Muốn làm nô tì sao? Tốt, vậy cả đời này mày hãy làm nô tì đi!” Nói rồi hung hăng đẩy ta vào tường, cuối cùng cũng chịu buông tay.
Mấy cung nữ ở cửa nhìn thấy cảnh ồn ào, mỗi người đều lo lắng không yên. Ta chỉ cảm thấy buồn cười, không ngờ cái trò chó ngáp phải ruồi này của Thiên Phi lại khiến cho tâm tư của đám cung nữ kia rối loạn cả lên. Các nàng chắc không thể tưởng được là Thiên Phi sẽ giận dữ với ta đến vậy, chẳng phải Phương Hàm đã ám chỉ điều này rồi sao?
Thiên Phi giáo huấn ta một lúc cũng hả giận đi chút ít. Ta không khỏi bật cười, nàng ta có phải đang cảm thấy rất vui sướng hả hê không? Có lẽ vì suốt mười lăm năm qua, Thiên Phi chưa bao giờ có cơ hội tự tay đánh ta như hôm nay.
Đúng giờ, công công đến đưa các tú nữ nhập điện, Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/1471060/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.