Đêm khuya, ta nằm ở trên giường, làm cách nào cũng không ngủ được. Trời đã vào đông, tuy mới vừa mưa xuống nhưng không khí vẫn như trước khô ráo đến mức không chịu nổi.
Trong phòng vẫn có tiếng trở người, ta nghĩ rằng các nàng cũng không ngủ được như ta.
Ta luôn vô tình hoặc cố ý đụng vào hai cái túi gấm Tô Mộ Hàn cho ta, khi nào xác định chắc chắn chúng vẫn còn ở đây, mới có thể an tâm được. Y nói với ta khi nào mọi chuyện bình an và ổn định thì hãy mở. Ta hiểu rõ ý tứ của y, bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp.
Bàn tay không cẩn thận lại đụng tới một vật cứng, đó là cây lược gỗ Cố Khanh Hằng tặng cho ta, nhìn thấy nó trong lòng ta không khỏi bi thương. Đối với y, ta luôn cảm thấy áy náy. Những gì ta nợ Cố Khanh Hằng kiếp này đã không còn cách nào hoàn trả lại cho y được nữa.
Thầm thở dài một tiếng, chỉ hy vọng y có thể quên ta, sau đó, sẽ tìm được một người con gái tốt hơn ta gấp ngàn vạn lần, thật lòng yêu thương y.
Trong lòng đột nhiên cảm thấy bức bối không chịu nổi, ta bèn đứng dậy rón rén bước ra ngoài.
Mới bước được mấy bước ra bên ngoài đã nghe một giọng nói: "Đi đâu thế?" Giọng nói lạnh lùng như băng, không thể đoán được dư vị trong đó.
Ta cảm thấy kinh hãi đến khi nhìn rõ mới thấy đó là một thái giám, y là người trực đêm nay chăng? Đành phải nói: "Ta muốn đi đại tiện."
Trên mặt tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/1471052/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.